Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 » Phần 88

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3 - Dịch giả Meode

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 88

Lấy ra một cây chủy thủ, Hoàng Dung quơ qua lại trên cổ của Tống Thanh Thư vài cái, thấy hắn vẫn không có phản ứng chút nào, nhịn không được hừ một tiếng:

– Hừ… nể tình ngươi có công lao chống lại quân Thát Tử, ta ngày hôm nay tạm thời tha cho ngươi một mạng.

Bất quá nghĩ đến vừa rồi lo lắng hãi hùng, Hoàng Dung thấy cứ như vậy buông tha thì quá tiện nghi cho hắn, nhìn chung quanh một vòng, thấy trên bàn nghiên mực bút lông hai mắt liền tỏa sáng.

– Ngày hôm nay thật vất vả cho ta mới làm cho ngươi mắc bẫy, lần sau ta không tin rằng sẽ lừa được ngươi nữa, tam thập lục kế, tẩu vi là thượng sách, trước để lại một phong thư cho hắn.

Hoàng Dung cầm bút lông ở trên mặt hắn vẽ lên, một bên tự lẩm bẩm nói.

Một lúc lâu qua đi, nhìn kiệt tác của mình, Hoàng Dung thỏa mãn gật gật đầu:

– Tuổi còn trẻ chỉ lo trêu đùa nữ nhân, đây là báo ứng.

Ném xuống bút lông, Hoàng Dung đem mực dính trên tay thuận tiện lau trên y phục Tống Thanh Thư, liền thu thập xong tay nãi, nhẹ nhàng nhanh chóng hướng phía ngoài chạy đi.

Tống Thanh Thư võ công thực sự rất cao, Hoàng Dung cũng không biết hắn nào hồi tỉnh lại, nên nào còn dám ở lâu, cho nên suốt đêm thu thập hành lý vội vã rời khỏi Kim Xà Doanh.

Đợi cho Hoàng Dung rời đi không bao lâu, vừa rồi ở trên giường nằm giống như lợn chết, Tống Thanh Thư bỗng nhiên mở to hai mắt ra, nào có nửa điểm bị điểm trúng huyệt đạo.

Sờ sờ cổ, tựa hồ vẫn có thể cảm giác được hơi lạnh từ cây chủy thủ, Tống Thanh Thư lẩm bẩm: “May là phu nhân cầm giữ được, không có đâm xuống, nếu không thì… hắc… hắc.”

Trước đó Chu Cửu đưa ra ý nghĩ làm cho hắn phải tính đến biện pháp làm cho Hoàng Dung lộng tẩu, Tống Thanh Thư liền đưa ra cái kế hoạch tìm biện pháp đuổi nàng bỏ đi, chi bằng mình làm nàng hoảng sợ, để tự chủ động mà bỏ chạy.

– Cũng không biết ở trên mặt ta, nàng đã vẽ lên cái gì, vừa rồi khiến cho ta ngứa nhột một chút, nhịn không cười được thật sự là có chút vất vả.

Tống Thanh Thư sờ sờ trên mặt mực nước, vội vàng hướng đến gương đồng bên kia đi đến.

“Bất từ nhi biệt, vọng quân trân trọng, lâm biệt lễ vật, nhất chích ô quy.”

(Đi không từ giã, mong hãy trân trọng, chia tay lễ vật, một con rùa đen.)

Nửa câu đầu nghiêm trang, nửa câu sau lại hiện ra ý tinh quái, nhìn trên mặt con rùa đen rất sống động, Tống Thanh Thư dở khóc dở cười:

– Ha, phu nhân tiễn ta ô quy, cẩn thận ngày sau ta làm cho phu quân của phu nhân thành quy đản.

Bất quá nghĩ đến phu quân nàng chính là Quách Tĩnh được vạn nhân kính ngưỡng, Tống Thanh Thư rùng mình, miệng lẩm bẩm:

“Tội lỗi… tội lỗi.”

Sau khi tẩy sạch trên mặt mực nước, nhìn mình trong gương, Tống Thanh Thư nhãn thần có một chút suy nghĩ, cũng không lâu lắm, khuôn mặt người trong gương lộ ra một tia nụ cười tà dị:

“Quách Tĩnh thì thế nào, ai bảo hắn suốt ngày bận việc… quốc sự, để cho kiều thê vắng vẻ, hại nàng cả ngày mãi một mình trông phòng.”

– Quách phu nhân ở đâu vậy, tiểu muội vào nhé… á…

Giọng nói của một nữ nhân ở ngoài cửa vang lên, khi nàng nhìn thấy trong phòng Hoàng Dung là Tống Thanh Thư, cả người thoáng cái sững sờ kinh ngạc.

Tống Thanh Thư xoay người nhìn lại, nhìn thấy một thiếu phụ đang trổ hoa đứng bên cửa, khuôn mặt kiều diễm, trên thân có một loại hàm xúc ý nhị đoan trang uyển chuyển, trước ngực đôi bầu vú đầy nhẹ nhàng lên xuống theo hơi thở, vòng eo không lớn nhưng rất gọn gàng, cái mông vểnh, quả nhiên đúng ngực lớn, mông bự! Nàng có một đôi mắt phảng phất là khảm bảo thạch sáng chói, ẩn ẩn có một loại vũ mị đẹp đẽ mê hoặc lòng người, đôi lông mi cong như trên bầu trời, thanh đạm lại xinh đẹp, động tác của nàng nhu hòa cực kỳ, toàn thân tản ra bộ dạng thùy mị nữ nhân thành thục! Dưới ánh đèn nhỏ, thân thể đầy đặn thành thục kia chính là một trong mười hai đầu lĩnh Kim Xà Doanh, Kim Long bang thủ lĩnh Tiêu Uyển Nhi.

– Hả… đại đầu lĩnh?

Tiêu Uyển Nhi kinh ngạc không thôi, Hoàng Dung có rất nhiều việc liên quan tới Kim Xà Doanh muốn hỏi nàng, nhưng ban ngày nàng bận việc, v vậy hai người hẹn đêm nay chung phòng, trò chuyện trắng đêm. Vừa rồi nàng thấy cửa phòng mở ra, cũng không nghĩ nhiều, liền đẩy cửa bước vào, nhưng lại nhìn thấy Tống Thanh Thư đang ở trong phòng Hoàng Dung.

– Quách… phu nhân đâu rồi?

Tiêu Uyển Nhi cẩn thận quan sát chung quanh, cũng không có nhìn thấy hình bóng Hoàng Dung ở đâu cả.

– Phu nhân tới tìm Quách phu nhân?

Tống Thanh Thư tiện tay ném xuống khăn mặt, tìm cái chỗ ngồi xuống nói tiếp.

– Quách phu nhân không có ở đây…

Thấy hắn tự tiện ngồi ở trên giường Hoàng Dung, tựa hồ là quen thuộc lắm vậy, đôi đồng tử của Tiêu Uyển Nhi co rụt lại, trong thường ngày Tống Thanh Thư bên người nếu không phải là Chu Chỉ Nhược thì cũng là Chu Cửu, mỗi người đều xinh đẹp như là thiên tiên, gần đây còn có nghe nói còn muốn đem Tăng Nhu nạp vào trong phòng, danh tiếng phong lưu của hắn đã sớm được toàn bộ Kim Xà Doanh bàn tán say sưa.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này hắn và Hoàng Dung cũng có mối quan hệ ái muội, cũng có người lén đồn nói hai người có mối quan hệ gì đó, bất quá hai người một là thân phận lừng danh Quách phu nhân, một người thì gần đây được xem như chiến thần hạ phàm Kim Xà Vương, nên đại đa số người cũng không tin vào lời đồn đãi này.

Bất quá Tiêu Uyển Nhi lại có cái nhìn bất đồng, trong một lần vô tình, nàng thấy Tống Thanh Thư vào căn phòng của của Viên phu nhân, ở lại suốt đêm chưa từng đi ra, liền suy nghĩ lại thái độ của Viên phu nhân đối tân nhiệm Kim Xà Vương bấy lâu nay, Tiêu Uyển Nhi thoáng cái liền hiểu bọn họ đã thông đồng ở cùng một chỗ.

Tiêu Uyển Nhi lúc đó phi thường phẫn nộ, đương nhiên nàng không muốn để cho Viên Thừa Chí lưng đeo tội danh bị vong ân phụ nghĩa, nàng tuy rằng trong lòng yêu thương Viên Thừa Chí, nhưng vẫn chủ động thoái nhượng, bỏ qua cùng Hạ Thanh Thanh tranh chấp, để không làm khó cho Viên Thừa Chí, thà rằng tự chịu thiệt chính mình gả cho sư huynh La Lập Như.

Nhưng nàng vạn lần không nghĩ đến, Viên Thừa Chí thi cốt chưa kịp nguội lạnh, thì Hạ Thanh Thanh đã đầu nhập vào một nam nhân khác ôm ấp, điều này làm cho Tiêu Uyển Nhi vô pháp tiếp nhận.

Bất quá Tiêu Uyển Nhi cũng minh bạch, Tống Thanh Thư đang tân nhiệm Kim Xà Vương, hơn nữa với một loạt trận thắng vừa rồi làm cho hắn uy vọng dâng cao chưa từng có, mình bây giờ nếu đâm toạc ra tất cả, đối với mình cũng không có có chỗ tốt gì, bởi vậy nàng đem cái bí mật này để tại trong bụng, không có nói qua cùng ai.

Cứ như vậy nàng đối Hạ Thanh Thanh cùng với Tống Thanh Thư đã có ấn tượng xấu tới cực điểm. Tống Thanh Thư ngay cả quả phụ của tiền nhiệm Kim Xà Vương cũng dám thông đồng, thì còn có nữ nhân nào mà hắn không dám thông đồng? Bởi vậy nàng vẫn hoài nghi Tống Thanh Thư cùng Hoàng Dung sớm đã có một chân, lần này Hoàng Dung tìm nàng hỏi tới những sự tình của Kim Xà Doanh, vì thế nàng muốn nhân cơ hội này tìm hiểu một chút quan hệ của hai người.

Bất quá khi thấy Tống Thanh Thư ở trong hương khuê Hoàng Dung dáng vẻ tựa hồ cũng không phải lần đầu tiên tới đây, Tiêu Uyển Nhi cảm thấy mình cũng không cần thiết phải tìm hiểu từ chỗ Hoàng Dung cái gì nữa.

– Nếu Quách phu nhân không có ở đây, thiếp thân đi trước…

Tiêu Uyển Nhi nói xong liền xoay người đi ra ngoài.

Tống Thanh Thư thấy từ phía sau bóng lưng nàng, cái mông đẫy đà cân xứng, bước đi thì hai mảnh mông thịt chập chờn có một ý nhị khác thường, dáng người đường cong lả lướt, uyển chuyển bay bổng, nghĩ tới một cỗ thân thể thành thục nếu bây giờ ở dưới thân thể của mình uyển chuyển hầu hạ thì tốt biết bao, Tống Thanh Thư trong lòng thú tính càng thêm càn rỡ! Tiêu Uyển Nhi thân thể thành thục mềm mại đầy đặn mượt mà, đó là một loại tràn ngập nhục dục hấp dẫn, nhất là vẻ đẹp có thể làm cho thú tính nguyên thủy của nam nhân nổi lên đến cực hạn, nghĩ đến đây thân hình hắn lóe lên liền từ sau lại tới trước, ngăn cảm ở trước cửa phòng.

– Ái…

Tiêu Uyển Nhi không ngờ tới Tống Thanh Thư lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình, suýt chút nữa đụng phải trước ngực đối phương, vội lui về phía sau vài bước, có chút bối rối hỏi.

– Đại đầu lĩnh, đây là ý gì?

– Phu người hình như rất sợ tại hạ?

Tống Thanh Thư chăm chú nhìn ánh mắt của nàng.

– Đại đầu lĩnh nói đùa, thiếp thân cùng với các đầu lĩnh khác đều kính trọng Đại đầu lĩnh, chứ làm gì mà sợ đây.

Tiêu Uyển Nhi cười gượng nói, nàng ngầm oán thầm, đêm hôm khuya khoắt, cô nam quả nữ cùng với ngươi một kẻ hạ phong lưu phóng túng ở cùng một chỗ, không sợ mới là lạ.

– Tương thỉnh không bằng vô tình gặp được, nếu phu nhân không sợ tại hạ, hãy ngồi xuống theo tại hạ trò chuyện đi.

Tống Thanh Thư chỉ cái ghế bên cạnh bàn, khẽ cười nói.

– Phu Nhân cũng coi như là nguyên lão của Kim Xà Doanh, tại hạ mới đến chưa biết nhiều nên cũng muốn nghe qua một ít ý kiến của phu nhân.

Tiêu Uyển Nhi do dự, nàng tuy rằng không thích hành vi trơ trẽn của đối phương, nhưng dù sao hắn cũng là Đại đầu lĩnh của Kim Xà Doanh, là thủ lĩnh của nàng, lấy việc công ra trao đổi, thì nàng cũng không thể cự tuyệt, nên đành phải ngồi xuống.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/

– Kim Xà Doanh dưới sự dẫn Đại đầu lĩnh, thổ địa mở rộng ngàn dặm, thực lực đâu chỉ tăng thập bội, thiếp thân kiến thức nông cạn, nào có ý kiến gì mà nói…

Nghe được tiếng động Tống Thanh Thư đóng cửa lại, Tiêu Uyển Nhi trong lòng nhảy lộp bộp, hắn đến tột cùng muốn làm gì?

– Phu Nhân quá khiêm nhượng, ngày xưa lệnh tôn bất hạnh gặp nạn, phu nhân tiếp quản Kim Long bang, những năm gần đây đem những sự việc trong bang trên dưới xử lý đâu ra đó rất rõ ràng, vậy thì làm sao nói là hạng người kiến thức nông cạn đây chứ.

Tống Thanh Thư mỉm cười, thuận tiện nhắc ấm trà trên bàn rót cho Tiêu Uyển Nhi một chung trà.

Tống Thanh Thư hỏi thăm Tiêu Uyển Nhi một vài vấn đề, Tiêu Uyển Nhi không yên lòng một đối một đáp, một lúc lâu qua đi, Tống Thanh Thư nhìn thoáng qua trên bàn chung nước trà kia Tiêu Uyển Nhi chưa từng chạm qua, như có điều suy nghĩ nói:

– Phu Nhân vì sao không uống trà?

– Thiếp thân không khát.

Tiêu Uyển Nhi nhìn thoáng qua chung trà sóng sánh, nghĩ thầm cô nam quả nữ như thế này, ta nào dám uống? Nàng tuy rằng không thích Hạ Thanh Thanh, nhưng rất rõ ràng Hạ Thanh Thanh cũng không phải hẳn là thuộc loại nữ nhân phóng đãng, nhưng sự thực đã bày ra trước mắt, nàng cũng không biết Tống Thanh Thư lúc ban đầu là làm sao câu dẫn được để cưỡi trên người Hạ Thanh Thanh, có thể là bỏ thuốc…

– Phu Nhân chẳng lẽ sợ tại hạ ở trong chén trà bỏ độc dược?

Tống Thanh Thư một câu nói toạc ra tâm tư của nàng.

Tiêu Uyển Nhi biến sắc, miễn cưỡng cười:

– Đại đầu lĩnh nói đùa…

Tống Thanh Thư nâng chung trà lên uống một hơi cạn sạch, nhìn sắc mặt dịu dàng của nàng:

– Phu Nhân tựa hồ trong tâm đối với tại hạ vẫn đề phòng.

– Nào dám.

Tiêu Uyển Nhi thấy rõ ràng nơi đây không thích hợp ở lâu, nhân cơ hội đứng dậy cáo từ.

– Trời tối người vắng, sợ có lời đàm tiếu, thiếp thân bất tiện ở lâu, mong Đại đầu lĩnh hiểu cho…

Thấy nàng hạ thấp người bái chào, khe rãnh giữa ngực rất là sâu thẳm đặc biệt mê người, Tống Thanh Thư trong tâm lại có chút ngứa, cười nói:

– Trong thời gian qua, La huynh đệ liên tục công chiếm hãm thành, có thể nói có nhiều chiến công vang dội, phu nhân có một phu quân rất giỏi…

Thấy hắn nhắc tới phu quân mình, Tiêu Uyển Nhi trong lúc nhất thời thật cũng khó mà rời đi ngay:

– Chuyện này toàn dựa vào công lao của Đại đầu lĩnh trước đã đại phá thập vạn Thanh quân, ngày nay các châu phủ vừa nhìn thấy quân Kim Xà Doanh thì liền đã đầu hàng, La Lập Như cũng không có bao nhiêu công sức…

Năm xưa Tiêu Uyển Nhi không muốn Viên Thừa Chí bị làm khó, nên mới ủy thân gả cho cho sư huynh La Lập Như một người mà mình không thương yêu, sau này La Lập Như đối với nàng chân ái có thừa, là một phu quân tốt, dần dần Tiêu Uyển Nhi cũng đã yêu thương hắn.

– Phu nhân không cần khiêm tốn, tại hạ không có ưu điểm khác, nhưng rất là minh bạch, có công tất có thưởng, có tội tất phạt, công lao của các người tại hạ sẽ tưởng thưởng xứng đáng, thế nhưng.

Tống Thanh Thư đột nhiên lời nói xoay chuyển.

– Bây giờ nên tính toán trước tội của các người…

Tiêu Uyển Nhi hoa dung thất sắc, vội nói:

– Xin Đại đầu lĩnh chỉ dẫn, phu phụ chúng ta chẳng biết phạm phải tội gì.

Nhìn Tiêu Uyển Nhi bộ dạng thất kinh, Tống Thanh Thư sinh ra một loại khoái ý kỳ lạ:

– Phu nhân thật đúng là dễ quên, trước đây lúc đề danh tuyển chọn người thi đấu để làm Kim Xà Vương, các người bất chợt thay đổi ý kiến, lựa chọn Mộ Dung Phục, làm hại tại hạ suýt chút nữa không thể đúng theo quy định tham tuyển, thêm một tội nữa là cấu kết với gian tướng Nam Tống là Cổ Tự Đạo, ám thông kiên kết, bán đứng Kim Xà Doanh mưu cầu lợi nhuận ích, còn tội cuối cùng là sau khi tại hạ lên làm Kim Xà Vương, các ngươi đã có ý định bảo tồn thực lực, lựa chọn bằng cách đứng nhìn bàng quang, mặc kệ cho quân Kim Xà Doanh rơi vào hiểm cảnh, tất cả đây là ba tội vậy!

Tiêu Uyển Nhi trên trán mồ hôi thoáng cái đã tươm ra, nguyên lai là sau khi thu được giờ thì bắt đầu tính sổ.

Lúc trước Kim Xà Doanh lung lay sắp đổ vỡ, phu phụ bọn họ nản lòng thoái chí, nên có tâm tư muốn quay về cố hương Kim Lăng, lúc này Cổ Tự Đạo làm sứ giả tìm tới bọn họ, cho nên đương nhiên là ăn nhịp với nhau, liền thay đổi đồng ý đề danh Cô Tô Mộ Dung Phục tham tuyển Kim Xà Vương, nào ngờ Cô Tô Mộ Dung Phục ở trong võ lâm danh tiếng rất cao, nhưng kết quả ngay ở vòng thứ nhất là đã bị chịu khổ loại đấu.

Về sau lại thập vạn đại quân Mãn Thanh Quân tới, bọn họ lựa chọn đứng ngoài bàng quang cũng rất bình thường, suy cho cùng quân Mãn Thanh lúc đó mang theo thế thái sơn áp đỉnh mà đến, Tống Thanh Thư lúc đó quyết định chính diện giao phong như thế nào đi nữa, thì cũng là châu chấu đá xe.

– Mong Đại đầu lĩnh thứ tội, chẳng qua là phu phụ chúng ta ngu dốt, mắt mù ngay từ đầu không nhân thức được anh hùng, đầu óc mê muội nên mới có quyết định như vậy, Mộ Dung Phục sau khi bị thua, chúng ta cũng không có cùng với bên Nam Tống liên lạc qua, còn tội thứ ba, xin thứ cho thiếp thân không dám vọng lĩnh, lúc đó chúng ta muốn bảo tồn thực lực đúng là thật chứ không giả, nhưng không phải là để cho sống chết mặc bây, nếu không nhờ chúng ta thành công quấy phá trì hoãn hành trình mấy lộ Thanh Quân còn lại, Đại đầu lĩnh cũng không có cơ hội tiêu diệt từng lộ quân của bọn chúng.

Tiêu Uyển Nhi không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh nói, nàng tuy rằng bề ngoài dịu dàng, nhưng trong nội tâm cũng là một người có chủ kiến, huống chi trải qua nhiều năm chưởng quản Kim Long bang, nàng cũng dưỡng thành khí thế của một người đảm đương một phía.

– Nói như vậy, đánh bại Thanh quân là dựa vào các người phải không?

Tống Thanh Thư cười nhạt, nhiệt độ bên trong gian phòng trong nháy mắt thấp xuống vài lần.

– Thiếp thân không dám…

Tống Thanh Thư đột nhiên bộc phát ra khí thế làm cho Tiêu Uyển Nhi tê cả da đầu, nàng run sợ liền quỳ xuống thỉnh tội.

Cùng lúc đó trong lòng Tiêu Uyển Nhi cũng thấy kỳ quái, trong khoảng thời gian vừa qua cùng Tống Thanh Thư tiếp xúc, mặc dù đối phương có chút phong lưu háo sắc, nhưng năng lực đúng là một kỳ tài bất thế, hơn nữa bề ngoài khiêm tốn lễ độ, không giống như là người có khí lượng hẹp hòi.

Nếu như là lúc trước thì Tống Thanh Thư tạo cho người một cảm giác ấm áp an tâm, nhưng bây giờ Tống Thanh Thư lại xuất hiện có vẻ hắc ám tà dị, Tiêu Uyển Nhi cũng không biết mình tại sao lúc này mình lại có cái loại cảm giác này.

– Từ xưa đến nay, mỗi người cầm đầu đều nâng đỡ thân tín, diệt trừ kẻ không tin cậy bên mình, phu nhân nói xem tại hạ nên tín nhiệm người của phu nhân hay là nên…

Tống Thanh Thư chưa có nói hết câu, chỉ là lúc đang nói, thủ chưởng không biết là vô tình hay cố ý ở trên mặt bàn nhẹ nhàng lướt qua, một góc bàn vô thanh vô tức liền bị chém đứt rớt xuống, Tiêu Uyển Nhi nhìn thấy một hồi kinh hoàng.

– Chẳng biết Đại đầu lĩnh làm sao mới có thể tin tưởng được chúng ta? Chỉ cần Đại đầu lĩnh phân phó, dù lên trời hay xuống biển, phu phụ chúng ta cũng không chối từ!

Tiêu Uyển Nhi cắn răng nói, nàng thân là người đứng đầu một bang, đương nhiên minh bạch tín nhiệm không phải cứ nói suông là được, mà cần phải có hành động thiết thực, thì mới thỏa mãn được ý người.

– Từ nay về sau, các người đều nghe theo mệnh lệnh của bổn tọa sao?

Tống Thanh Thư lạnh lùng nhìn nàng.

– Đây là đương nhiên!

Tiêu Uyển Nhi thẳng thắn đáp.

– Bất cứ mệnh lệnh gì cũng đều nghe theo?

Giọng nói Tống Thanh Thư đột nhiên trở nên kỳ quái.

Tiêu Uyển Nhi trong lòng hồi hộp, bất quá lúc này tên đã trên dây không phát không được, nếu mà dám nói chữ không, sợ rằng bản thân hai phu phụ, sống không quá được đêm nay, nên đành cắn răng mà nói:

– Bất cứ mệnh lệnh gì cũng đều nghe theo…

– Tốt lắm, trước đứng lên đi.

Tống Thanh Thư ngồi ở trên giường, nhìn chằm chằm vào nàng.

– Bẩm vâng…

Tiêu Uyển Nhi cúi đầu đứng lên, chờ mệnh lệnh kế tiếp của Tống Thanh Thư, trong lòng đang suy nghĩ, chẳng biết hắn sẽ giao cho phu phụ chuyện khó khăn gì, là chém giết sứ giả Cổ Tự Đạo hay là bắt phải giao ra binh quyền…

– Cởi…

Tống Thanh Thư nói một chữ mà mặt không có biểu cảm gì.

Tiêu Uyển Nhi đầu tiên là một hồi mờ mịt, bất quá rốt cục phản ứng kịp cái chữ này là có ý nghĩa gì, vừa sợ vừa giận:

– Cái gì!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/04/2020 11:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân