Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 » Phần 70

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 1 - Dịch giả Meode

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 70

Trải qua hơn nửa ngày dùng khinh công chạy đi, chỉ còn cách cảnh nội Cô Tô có một nửa lộ trình, Tống Thanh Thư dù sao còn mang theo hai người, nên cảm thấy cũng đã mệt mỏi, vừa vặn thì tới giữa trưa, ngay ở ven đường có một trấn nhỏ nên ngừng lại, tìm tới một tử quán to lớn ở đó, để nghỉ ngơi một hồi rồi mới tiếp tục lên đường.

– Ra ở bên ngoài, làm sao thiếu được cái này.

Vi Tiểu Bảo lấy ra một xấp dày ngân phiếu.

– Tống đại ca tuy võ công cao, nhưng có điều tiền chắc chắn là không có nhiều bằng tiểu đệ, ngày hôm nay đừng có khách sáo với tiểu đệ, tiểu nhị, cứ mang lên đây những món ăn ngón nhất của tửu quán.

Ba người lên ở lầu hai nhàn nhã ngồi xuống, Thủy Sinh khinh thường:

“Đúng là nhà nghèo mới nổi lên làm phú quí… ”

Còn Tống Thanh Thư lại rất thưởng thức Vi Tiểu Bảo về phần chuyện tiền bạc rất trọng nghĩa khinh tài, xoa tay đang muốn khen tặng gã vài câu, đột nhiên nghe được từ dưới lầu truyền tới một giọng nói hùng hậu:

– Mộc cô nương, bần tăng đã mấy lần bỏ qua cho tính mạng ngươi, còn dây dưa nữa, đừng trách bần tăng không khách khí.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensextv.com/cao-thu-kiem-hiep/

Tống Thanh Thư trong lòng rung động, hướng về dưới lầu nhìn xuống, thấy hai nam hai nữ đi vào, một chừng tăng nhân khoảng ngoài năm mươi tuổi, trên mặt tựa hồ có bảo quang lưu động, vừa nhìn thì nhận ra ngay là một đại cao thủ.

Một nam nhân khác thì còn trẻ, dáng dấp một bộ thế gia công tử, khí chất ôn tồn nho nhã, đôi mắt đang đăm đăm nhìn một bên mặt của cô nương mặc bộ y phục màu hồng cánh sen đang đứng bên cạnh.

Cô nương đôi lông mày hơi chau lại, dáng vẻ yêu kiều e sợ, mắt ngọc mày ngài, đôi môi no đủ dễ chịu, cổ dài như hạc, trước ngực một đôi nhũ phong no đủ mềm mại, lộ ra phập phồng kinh người, làm người ta hoa mắt thần trì, không đành lòng rời khỏi ánh mắt, dưới cổ lõa lồ ra một phần bộ ngực, trên bộ ngực sữa điểm lấy một mảng trong suốt mồ hôi, thân mình vừa lay động, vài giọt mồ hôi liền trợt vào giữa rãnh sâu hai bầu vú, đáng tiếc là đôi bầu vú chen lấn nhô cao quá vẹn toàn, nhưng lại không có một tia khe hở, gương mặt xem ra còn là trẻ tuổi, nhưng thân thể lại tràn ngập một sự mị lực thành thục.

Cô nương đó chính là Vương Ngữ Yên mà ngày đó Tống Thanh Thư ở tại Mạn Đà Sơn Trang từng có gặp mặt một lần.

Cách bọn họ không xa, một cô nương mặc áo đen tay nắm chặt chuôi kiếm, không nhanh không chậm mà theo vào, chẳng ai khác đó là Mộc Uyển Thanh mà hắn đã từ biệt trên đỉnh Hoa Sơn.

– Ma Cáp Tạp Khắc Lạp… lấy giới phẩm thanh tịnh viên mãn làm gốc rễ, Pháp Luân Minh Vương cần gì mà phải cùng một cô nương nổi giận, sao không ra đây cùng uống một chén rượu nhạt?

Ngày trước thời hiện đại, Tống Thanh Thư cũng học đòi văn vẻ, có bỏ ra một thời gian nghiên cứu chút ít về tri thức phật giáo, cho nên mới một câu nói đã lộ rỏ ra căn nguyên lai lịch của Pháp Luân Minh Vương.

Ma Cáp Tạp Khắc Lạp là âm tiết Phạn văn của Cưu Ma Trí, lão tăng không nghĩ vừa tới Giang Nam thì có người lại nhận ra, ngẩng đầu nhìn lên, thì thấy một thiếu niên trẻ tuổi mà thôi, trong lòng nghi hoặc, mang theo Vương Ngữ Yên cùng Đoàn Dự đi lên, từ phía sau Mộc Uyển Thanh cũng nhìn thấy Tống Thanh Thư, ánh mắt của nàng lóe lên vui mừng, rất nhanh lại không biết lại nghĩ đến chuyện gì, vẻ mặt lại buồn bã, biểu hiện phức tạp đi theo tới.

– Chết ta rồi… chết ta rồi! Mỹ nữ từ nơi nào xuất hiện nhiều như vậy? Các mỹ nữ này nếu cho ta lấy làm thê tử, cái chức vị hoàng đế kia có đánh đổi ta cũng không làm. Ta Vi Tiểu Bảo cho dù chết đi sống lại, trên trời dưới đất, làn tên mũi giáo, đao núi nồi chảo, mặc kệ như thế nào, không cưới được mấy cô nương này thì không thể nào cam lòng.

Vương Ngữ Yên và Mộc Uyển Thanh vừa mới vừa lên lầu, ngực Vi Tiểu Bảo giống như bị một tảng đá vô hình mạnh mẽ giáng vào một cái, miệng khô lưỡi đáng trợn mắt há mồm.

Đoàn Dự lập tức ý thức được trong ánh mắt Vi Tiểu Bảo tâm ý them thuồng, liền đứng án ngữ trước mặ Vương Ngữ Yên, để che chắn tầm mắt cực nóng của đối phương.

Quan sát hành động của Đoàn Dự, Mộc Uyển Thanh trong lòng đau xót, giận dỗi đến an vị bên cạnh Tống Thanh Thư.

– Từ lúc Hoa Sơn từ biệt, không nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt rồi.

Tống Thanh Thư quay đầu ngắm nhìn Mộc Uyển Thanh, dung nhan mỹ nhân vẫn xinh đẹp như ngày nào, chỉ là trên khuôn mặt thanh lệ có thêm vài phần mệt mỏi.

– Uyển Thanh muội, vị công tử này cùng muội quen biết sao?

Đoàn Dự lúc này mới thấy quan hệ hai người tựa hồ hơi không bình thường, cho dù việc Mộc Uyển Thanh bây giờ đã trở thành thành hiền muội của mình, nhưng trong lòng của y vẫn khó tránh khỏi sự khó chịu.

– Đây chính là trượng phu của muội!

Mộc Uyển Thanh lời vừa nói ra, chung quanh đều kinh ngạc.

Sau khi Đoàn Dự đã trở thành lệnh huynh của mình, Mộc Uyển Thanh ruột gan đứt từng khúc, trên đỉnh Hoa Sơn khi nghe được Tống Thanh Thư nói Đoàn Dự bị Cưu Ma Trí bắt mang vào Cô Tô, nàng vội vã cố gắng đi càng nhanh càng tốt muốn đến cứu giúp, nào ngờ toàn bộ tâm tư của tình lang ngày xưa lại nhanh chóng đổ dồn hết trên người của Vương cô nương kia.

Đoàn Dự di tình biệt luyến thay lòng đổi dạ, dọc theo đường khiến cho Mộc Uyển Thanh rất đau lòng, cho nên lúc này vừa thấy đến Tống Thanh Thư, Mộc Uyển Thanh bất chợt thấy được một ít ấm áp, đương nhiên câu nói vừa rồi nàng cố ý nói cho Đoàn Dự nghe, để trêu chọc y nỗi giận.

Mới vừa rồi bị Đoàn Dự chặn lại trong tầm mắt, lúc này Vi Tiểu Bảo mới có thời gian quan sát Mộc Uyển Thanh, hai mắt long lanh như nước, môi tựa bôi son, mỹ nhân bên trong mỹ nhân, một thân y phục đen tuyền khiến cho đường cong có lồi có lõm hiện lên rõ ràng, khí chất của nàng vĩnh viễn vẫn là hấp dẫn ánh mắt của người, thân eo trên mảnh khảnh, đem dáng người phác hoạ phá lệ mê người! Vi Tiểu Bảo không khỏi ngẩn người ra, so sánh với Vương Ngữ Yên kia thì nàng cũng không hề kém cạnh, không phân được cao thấp, liền khen:

– Tống đại ca, đại tẩu thật đúng là xinh đẹp.

Nhưng trong lòng gã lại âm thầm thấy tiếc, đã làm huynh đệ có nghĩa khí, nếu nàng không phải là nữ nhân của Tống Thanh Thư, xinh đẹp như vậy, thì dù cho như thế nào đi nữa, gã cũng phải đem nàng chiếm cho bằng được.

Cưu Ma Trí thì không thời gian rảnh rỗi để nhìn xem liền chấp tay hành lễ:

– Không biết vị công tử này có điều gì chỉ giáo?

– Pháp Luân Minh Vương làm quốc sư ở Thổ Phồn dựa vào tuyệt kỹ “Hỏa Diễm đao” uy chấn biên thùy, càng hiếm có chính là vừa đại trí tuệ, vừa tinh thông phật pháp, vãn bối ngưỡng mộ đã lâu, nào dám làm gì mà chỉ giáo?

Tống Thanh Thư khiêm tốn nở nụ cười.

Cưu Ma Trí vẻ mặt đắc ý, nếu như gã công tử này chỉ là khoa trương võ công của ông cao cường thì cũng không có gây được cảm giác gì, dù sao trong võ lâm Trung Nguyên ông ra tay xuất thủ cũng không có nhiều, nhưng hắn đối với phật lý uyên thâm của ông tôn sùng, vấn đề này này là thật chứ không giả.

Vương Ngữ Yên lúc này mới nhìn thấy Tống Thanh Thư, ánh mắt mừng rỡ mở miệng hỏi:

– Tống công tử, thương thế đã chữa khỏi?

– Đa tạ ngày đó nhờ có Vương cô nương chỉ điểm, tại hạ kinh mạch bị trọng thương đã chữa khỏi hẳn rồi.

Đối với nàng thiện ý, Tống Thanh Thư mỉm cười.

– Thì ra các ngươi quen biết từ trước.

Cưu Ma Trí lạnh hừ nói, nhưng ông cũng không lo lắng, tên đang ngồi bên trong tóc thắt bím kia, vừa nhìn qua là biết ngay không có võ công, sau lưng của gã có một tiểu cô nương đang đứng thẳng, võ công bình thường, công phu của Mộc Uyển Thanh thì ông cũng không để ở trong mắt, chỉ có tên công tử trẻ tuổi ngồi đối diện này e rằng có chút phải vướng bận tay chân, có điều cân nhắc thì hắn chỉ là một thiếu niên tuổi đôi mươi, võ công cho dù có cao đến đâu thì cũng có mức giới hạn.

– Vãn bối ngày trước từng mang đại ân của Vương cô nương, hôm nay nhìn thấy Vương cô nương gặp nạn, tuy rằng võ công thấp kém, nhưng cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn, có chỗ đắc tội, mong rằng Pháp Luân Minh vương thứ tội.

Tống Thanh Thư thật sự là không muốn cùng Cưu Ma Trí giao thủ, chỉ có điều muốn cho Vi Tiểu Bảo nhìn thấy qua võ công của Cưu Ma Trí, mới biết lời nói của mình không ngoa, nhân dịp trả lại cho Vương Ngữ Yên một ân tình, cớ sao mà hắn lại không làm.

– Công tử khôi ngô tuấn tú, lại có phong thái hiệp nghĩa, bần tăng rất khâm phục, chỉ tiếc là bần tăng có việc quan trọng cần muốn hỏi Vương cô nương, nên không thể làm gì khác hơn nên đành mạo phạm.

Cưu Ma Trí ăn nói rất nho nhã, thể hiện ra được dáng dấp của một cao tăng.

– Vi huynh đệ, đây cũng là một đại cao thủ mà ta muốn đề cập, chốc nữa có thuyết phục được vị cao tăng này đầu nhập vào hay không là dựa vào khả năng của Vi huynh đệ đấy.

Tống Thanh Thư đứng lên đến kế bân tai Vi Tiểu Bảo nhẹ giọng nói.

Cưu Ma Trí và Tống Thanh Thư hai người đang trong tình cảnh đối lập chỉ cần động một cái thì sẽ bùng nổ, thì bên ngoài cách xa hàng trăm dặm, đang phát sinh một chuyện đại sự quan hệ đến việc sinh tử của Tống Thanh Thư cùng với Vi Tiểu Bảo.

Sâu trong dãy núi của Sơn Đông, bên trong cái lều lớn chủ soái của Kim Xà doanh, Viên Thừa Chí như là đang gặp đại địch nhìn trong lều đang có ba người:

– Các vị lần này tụ hội Kim Xà doanh, không biết có vấn đề gì không vậy?

Cũng khó trách Viên Thừa Chí căng thẳng, đối diện một người là Liêu Đông Thần Long giáo giáo chủ, một là môn chủ Thanh Hải Huyết đao môn, còn có một là mật tông Tây Tạng t đệ nhất cao thủ Tang Kết Đại pháp sư, mỗi người đều là cao thủ bậc nhất của võ lâm, tuy rằng bọn họ đã gửi bái thiếp trước, xem qua tựa hồ cũng không ác ý, có điều ba người cùng lúc dắt tay nhau đến đây, vẫn phai làm cho Viên Thừa Chí phòng bị sẵn sàng.

– Kim Xà vương hà tất không cần phải phòng bị đến chúng ta, tại vì bây giờ chúng ta có cùng chung kẻ địch…

Tang Kết Đại pháp sư béo trắng, có nụ cười giả tạo bên ngoài.

– Xin thứ cho tại hạ ngu muội, không hiểu ý tứ của các hạ là gì?

Viên Thừa Chí trong lòng hơi động, bất động thanh sắc hỏi.

– Kim Xà vương cần gì phải giả bộ hồ đồ, khi trong lòng mình đã hiểu rỏ.

Thần Long giáo chủ Hồng An Thông nghiêm trang nói.

– Chúng ta chuyến này đều là vì chuyện của Vi Tiểu Bảo nên mới đến đây, nghe nói Vi Tiểu Bảo lần này xuôi nam kết minh vớí Tống triều là giả, đối phó với các hạ thì mới là thật.

– Thật sự thì đối phó một Vi Tiểu Bảo, cũng không cần nhiều cao thủ như chúng ta liên thủ.

Huyết Đao lão tổ đột nhiên mở miệng nói.

– Ngày trước ta vốn là dễ dàng có thể lấy được tính mạng của Vi Tiểu Bảo, không ngờ bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện một tiểu tử võ công cao cường…

Huyết Đao lão tổ nhìn đảo quanh, rồi cười hắc hắc nói tiếp:

– Theo ta thấy, nếu đơn đả độc đấu, các vị đang ngồi ở đây e rằng không phải là đối thủ của tên kia, cho nên mới bôn ba, muốn liên hợp mọi người cùng nhau động thủ…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/03/2019 06:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân