Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cô giáo chủ nhiệm » Phần 24

Cô giáo chủ nhiệm

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 24

Về nhà với dự định ngủ một giấc thật ngon, nhưng rốt cuộc thì mắt tôi vẫn mở thao tháo chẳng hiểu lí do gì. Và sáng hôm sau, tôi tiếp tục mắt thâm quầng khi đứng trước gương tiếp. Bi kịch !

Nhưng không sao, ngày hôm nay tôi đi học một cách phấn chấn vì tối sẽ là… ngày đầu tiên đi học, nhưng lần này mẹ không dắt tôi nữa mà tôi tự chạy tới. Nghĩ đến 2 tiếng học một mình ở nhà cô thôi đã mừng rơn các bác ạ!

Tuy nhiên thường thì ông trời rất ghét tôi và luôn làm mọi cách phá bĩnh, hôm nay là một trong số đó. Và ổng không ra tay ngay buổi sáng, ổng cho tôi vui cả ngày để rồi chiều về… Nhảy vào phòng tắm một phát cho mát rồi tính gì tính rồi vừa ăn cơm chiều xong, đang nhịp giò xỉa răng xem tivi, dự định tiêu cơm rồi lên thay đồ đi học thì có tiếng chuông điện thoại bàn.

Tất nhiên sau màn đùn đẩy của tôi và thằng em thì mẹ tôi vẫn luôn là người nghe máy. Và cái xui của tôi chính là cuộc gọi này.

– Nguyên, lại nghe điện thoại của cô nè con – Mẹ tôi kêu vọng ra phòng khách

– Ể, cô nào nhệ?

Tôi vừa thắc mắc vừa chạy đến bàn điện thoại, không quên tằng hắng vài phát.. Trên đường đi.

– Dạ alo, em nghe!

– Nguyên hả? Hôm nay cô có công chuyện bận rồi nhé, mai học nhé, đến lúc 8 giờ đó. – Cô Phương nói nhanh trong điện thoại.

– À.. Dạ – Tôi vừa nói vừa gật đầu, chả quan tâm cô Phương bên kia có biết tôi bên này đang lễ phép hay không.

Nghe điện xong tôi chẳng thiết tivi tivét gì sất, đi thẳng lên phòng nằm phịch xuống như thằng vừa bị người yêu cho leo cây. Hẹn cho đã rồi giờ thế đấy. Dễ ghét !

Nằm lăn qua lăn lại thì thiu thiu mơ màng tới thiên đường, chợt:

– Xuống ăn dưa hấu nè Nguyên ơi! – Mẹ tôi ở dưới kêu vọng lên.

Giờ này mà còn ăn uống gì nữa, mặc dù dưa hấu là cái món tôi khoái nhất, mới nãy mới nói mẹ ăn xong chẻ dưa, nhưng giờ chẳng thiết gì cả. Tôi nằm im luôn, cứ coi như ngủ rồi đi.

Nhưng 15 phút sau:

– Nguyên ngủ rồi hả con? – Không mở mắt nhưng tôi biết chắc mẹ đang đứng trước cửa phòng ngủ.

– …………!

Coi như con ngủ rồi đi mẹ, con khó ngủ lắm mẹ ơi, đừng có kêu. Tôi nằm quay mặt vào trong nhín khe, mong sao mẹ tôi chỉ tiện đường lên lầu lấy đồ rồi đi xuống. Rất tiếc là không.

Bụp

Đèn phòng ngủ bật lên sáng trưng và 2s sau tôi có cảm giác cái chân đang bị mẹ đẩy đẩy qua một bên. Hic! Tôi ngóc đầu dậy làm dáng như mình vừa chực tỉnh. Mẹ thì ngồi kế bên, cúi xuống tập trung thêu bức tranh chữ thập còn dang dỡ.

– Sao mẹ không ở dưới thêu?

– Lên đây coi con ngủ chưa, sẵn tiện trên này đèn sáng hơn – Mẹ trả lời mà mắt cứ dán vào bức tranh, tôi chẳng buồn hỏi nữa mà nằm vật ra nhắm mắt lại.

– Qua phòng kia ngủ đi con. – Giờ là đuổi rồi đó.

Vâng, tính ra tôi đang nằm trên giường của ba mẹ, thật ra thì tôi cũng ngủ trong này được 3 ngày rồi do mẹ tôi bảo tự dưng ngủ được khi nằm trên giường tôi (mẹ tôi mắc bệnh khó ngủ trầm trọng). Đang bò dậy ôm cái gối thì:

– À, ra sửa cho mẹ cái điện thoại đi, rồi về ngủ. Mà giờ ngủ cái gì, mới 7 giờ.

Gãi đầu tỏ vẻ quên cái công việc mẹ vừa giao hôm qua, tôi buộc phải cầm điện thoại nhỏ của mẹ đi giữa trời mưa bão bùng, đùa đấy, chỉ là lắc rắc những giọt mưa dư âm từ lúc chiều về. Ra tới tiệm điện thoại quen thuộc sau khi băng qua cái chợ:

– Ủa nhóc, anh chủ đâu rồi? – Tôi hỏi thằng nhóc đang tỉnh rụi ngồi chơi máy tính, phải hỏi đến mấy lần nó mới ngước lên.

– Ảnh đi về nhà rồi, mai rồi anh tới.

Tôi vô thức đưa tay vuốt mặt. Trời hành hả? Nghĩ sao nỡ đầy đọa tôi thế này cơ chứ. Xách điện thoại về, tôi trịnh trong thông báo với mẹ về chuyến chu du không đạt mục đích và chạy về phòng ngủ.

Nhưng hình như đã qua cơn buồn ngủ, nằm đã đời trời đất mà mắt vẫn mở trao tráo, tôi lại suy nghĩ đến cô Phương, lí do tại sao cô lại do nghỉ nhỉ? Đi về thành phố? Không, vì sáng mai cô phải dạy tôi rồi mà. Đi chơi với bạn? Chắc ít có khả năng vì hôm trước cô bảo cô ở nhà riết cũng buồn, còn mời tôi đến chơi mà. Vậy vì lí do gì? Ôi…. đệch, chẳng lẽ đi chơi với ông nào rồi ? Bờ mờ, trong khi mình nằm chèo queo ở nhà thì lại đi chơi à? Càng nghĩ càng đúng vì hôm nay là tối thứ 7, quá tuyệt vời cho một bữa hẹn hò lí tưởng.

Vừa nằm vừa suy nghĩ đến cái viễn cảnh đó, tôi bật dậy đi đi lại lại trong phòng, rồi lại chợt nhớ đến cái câu mẹ tôi thường nói: “Tâm an vạn sự an, tâm bình thế giới bình”. Câu này thì chuẩn miễn chỉnh. Tôi lẩm nhẩm lặp đi lặp lại như niệm kinh cả buổi, cuối cùng chóng mặt quá ngồi xuống giường. Gì mà niệm gần chết cũng chả thấy một tí ép phê. Dòm đồng hồ thì cũng đã gần 9 giờ, cũng khuya rồi, nếu hẹn hò thì chắc giờ này về rồi nhỉ.

Bước tiếp theo tôi nghĩ có nên mượn điện thoại ba không? Đương nhiên đâu có điên mà mượn của mẹ, sẽ có một đống câu hỏi đặt ra cho mà xem. Nghĩ thêm mấy giây nữa tôi chạy xuống mà cười ngô nghê với ba. Ba tôi là một người chưa bao giờ khắc khe với con cái, tính ông hiền hòa, có khi mẹ nói ông hiền như cục đất ấy. Nên chỉ cần nói “Ba, con mượn điện thoại tí” là ông gật đầu ngay và tiếp tục xem chương trình trực tiếp gì đó.

– Anh hai mượn điện thoại chi vậy? – Thằng Kha ngó ngó theo.

– Kệ tao, học đi, nhiều chuyện như đàn bà – Tôi phóng như bay lên lầu cứ như là sợ nó sẽ chạy theo mà hỏi rõ mục đích mượn vậy.

Lên phòng, tôi tắt đèn đóng cửa, dựng hiện trường giả là mình đang ngủ rồi ngồi lên giường, để điện thoại xuống và suy nghĩ đến nội dung sẽ nhắn cái gì.

– Giờ hỏi: Cô ngủ chưa cô thì quá ngu, mới 9 giờ mà ngủ nghê gì, cơ mà đó chỉ là lời mở đầu thôi, bị cô chửi cũng đâu sao. Mà thôi, tìm câu khác.

– Hay là hỏi: Cô về chưa cô? Câu này thế nào ấy! Nếu hỏi vậy thì cô sẽ nghĩ mình canh me giống y như đang kiểm tra. Không được!

– Vậy giờ hỏi câu gì đây ta?!?!!!

Chợt có tiếng bước chân rồi tắt đèn, mẹ tôi hình như xuống chuẩn bị tắm. Thế là tôi quáng quàng trườn xuống giường mà vờ nhắm mắt lại cứ như đang ngủ say. Và cuối cùng tiếng bước chân cũng xa dần và bước xuống lầu.

Giờ sao nhệ? Tuy có mượn điện thoại ba mẹ chơi game nên trình độ bấm chữ cũng không đến nỗi nào. Nhưng nội dung thì chả biết nhắn quái quái gì.

– À há, thằng Cẩn!.

Nói gì nói tôi vẫn rất “thần tượng” cái thằng lanh chanh đó, tuy học hành thì cũng tàm tạm nhưng gái gú chẳng là đinh gì với thằng này. Mà càng đáng nói hơn là nó có hẳn con nokia thần thánh (thời này người ta gọi là cùi mía rồi) nên việc tìm nó mà thụ giáo kinh nghiệm là đúng nhất.

Thế là tôi lấy cặp ra mò số thằng đó, hình như hôm trước nó cho mà tôi lại để trong cuốn tập nào quên rồi. Vậy là toi gần 30 phút đào bới số điện thoại.

– Cẩn hả? Tao nè! – Tôi hớn hở.

– Ờ, sao đó con trai, nay lên đời điện thoại luôn hả? – Nó lại cười đểu, ai chứ thằng này thì nó biết thừa cái chuyện tôi không xài được điện thoại mà.

– Không, điện thoại ba tao, mà cho tao hỏi cái này nha – Tôi hơi ngại ngần.

– Ờ hỏi đi, mới đi chơi về, mệt quá! Oáp – Nó ngáp bên đó mà bên đây tôi nghe lồng lộng. Mợ cái thằng, sướng vỡi.

– Thường thì mày nhắn tin cho nhỏ Thanh ấy, tin đầu tiên mày nói cái gì?

– Ớ, mày điều tra tao à?

– Bờ mờ thằng điên, ai rảnh mà xem vợ chồng mày làm quái gì, chỉ là hỏi tin nhắn thôi. – Tôi đâm quạu.

– Ờ thì cũng bình thường, vui thì kêu “Honey ơi”, buồn thì “Đang là gì đó”, giận thì “Ngủ ngon”.

– Vậy thôi á hả? Thế lúc đầu làm quen thì mày nhắn cái gì?

– Mày điên à, cả năm sao tao nhớ?! – Nó sửng cồ.

– Ờ thôi được rồi, đã hết giá trị lợi dụng, ngủ ngon nhé con trai, hề hề.

– Thằng khốn, thứ 2 kiếm rồi đem cho tao cái Gác Kiếm.

– Giờ mà coi lại cái đó á?

– Không, em tao nó đòi, mà nhà tao mất rồi. Chả thấy đâu. – Nó lại ngáp, bờ mờ.

– Ờ, được rồi, ngủ đi con trai. – Tôi bái bai rồi ngắt điện thoại, dây dưa với thằng đó chỉ tổ tốn tiền.

Vậy túm váy là nói quái gì đây nhỉ, tất nhiên mấy cái tin nhắn vớ vẩn của thằng Cẩn thì chẳng giúp được gì, à không.. Chỉ giúp được sau này. Chứ mà bây giờ thì..

Nhìn trong màn hình điện thoại của ba giờ cũng đã 10h kém 10, thôi thì đợi thêm 10 phút nữa để nhắn. Hay là “Cô ơi, em nhớ cô”

Hay là “Cho hỏi số máy này có phải là của cô Phương không ạ?”. Sao mà giống văn phong gọi điện thế nhở. Uầy, không được.

Hay là gọi luôn? Cũng không tồi, vì gọi điện có gì dễ nói chứ nhắn tin khó chịu thấy mồ. Nhưng nhắn tin mới có cảm giác chờ đợi hồi hộp (Nghe dân chúng bảo thế).

Và chờ cho điện thoại hiện 10:00, tôi quyết định cầm điện điện thoại lên và bấm lia lịa.

– Cho hỏi có phải sdt của cô Phương không vậy? – Bấm gửi xong để điện thoại xuống giường, đúng là hồi hộp chờ đợi, cứ hễ điện thoại tắt một phát là tôi lại bật sáng, đến lần thứ 3 thì nghe tiếng rung.

– Dạ đúng, cho hỏi ai vậy ạ? – Cô nhắn lại, hế hế, sao tin nhắn cute thế này, còn dạ với ạ nữa chứ. Ôi tuyệt vời. Lần đầu tiên tôi cảm nhận cái cảm giác sướng tới não khi nhắn tin.

– Dạ cô, em là Nguyên nè cô – Tôi nhắn ngay, cứ thể như chậm một phút thì cô sẽ cho tôi chờ một tiếng vậy. Để cái mặt cười cho thêm phần thi vị nhệ.

– Ừ, mà giờ này còn thức hả? Không lo ngủ đi! Mai coi chừng đi trễ là… – 2 phút sau điện thoại lại rung, và tôi lại nhảy cẫng lên. Hình như cô không có vẻ gì là bực với câu hỏi đầu của tôi thì phải.

– Trời, mai 8 giờ mới học mà lo gì cô, mà trễ thì sao cô? – Tôi nhây.

– Thì đừng có nhìn mặt cô nữa! – Cứ 2 phút là rung một lần, đều đều.. Hề hề!

– Uầy, Please tell me why?

Đang ngồi canh điện thoại thì chợt màn hình hiện lên có người gọi, giây đâu tiên tôi hết hồn tưởng bạn ba, ai dè nhìn lại thì là số cô (số cô tôi thuộc nằm lòng rồi các bác ạ).

– Hơn 2 năm học anh văn của em là như vậy hả? Why gì mà why, chẳng lẽ em muốn nói dối cô lần nữa – Giọng cô có vẻ bực, hệt như hôm phát hiện tôi nói dối.

– Uầy, tại hôm đó em uống say chứ bộ, em đâu có muốn – Tôi gãi đầu.

– Đừng ngụy biện, ngủ đi!!!

– Không ngủ được mới nhắn tin với cô mà – Tôi phập lại một câu những tưởng sẽ làm cô cứng họng. Nhưng:

– Á à, vậy là em hết người nhắn tin rồi mới nghĩ đến cô đúng không?

– Đâu có, em đó giờ.. Đây là lần đầu tiên em nhắn tin đó!

– Xạo!

Đệch, mình nói thật lại không tin, chịu nổi không.

– Thật mà, cô tin em đi – Tôi vừa năn nỉ vừa mếu.

– Không tin đâu, mặt em gian thấy mồ – Chắc cô đang trề môi bên đó, hê.

– Ủa, cô thấy mặt em à? Cô đang ở đâu đó??? – Tôi trêu lại.

– Ở nhà, nhưng nhìn mặt em mấy tháng nay cũng đủ biết mặt em bây giờ rồi.

– Ồ, ghê ghê! Mà cô.. Có thể đọc được suy nghĩ của em không? – Tôi bất giác hỏi một câu không hề có dự định trước.

– Sao lại hỏi vậy? – Giọng bên đó nghe hơi bất ngờ.

– Thì cô cứ trả lời em đi!

– ………. !

– …………. !

– Đôi khi có, đôi khi không!

– ……… !

– Thôi ngủ đi, khuya rồi đó, mai đi trễ là đừng hòng cô cho vào nhà! – Cô giáo hù nhưng giọng nói thì cho thấy hình như đang cười bên đó

– Dạ! – Tự dưng tôi buồn ngang xương. Dạ một phát, chờ cô cúp máy rồi liệng điện thoại qua một bên. Chính bản thân tôi cũng không biết tôi buồn về cái gì. Cứ thở dài thườn thượt rồi chợt nhớ ra một điều, cầm điện thoại lên bấm lia lịa.

– Cô ngủ ngon nhé, my lovely teacher ^^!

Hình như cô hết bực tôi rồi thì phải, giọng điệu cũng bình thường, có phần teen luôn ấy chứ. Hề hề.

Ngủ ngon nhé cô giáo nhà tôi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Thông tin truyện
Tên truyện Cô giáo chủ nhiệm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/12/2017 12:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đụ đồng nghiệp
Ánh nắng rực rỡ của chiều thu vàng lén qua lớp kính cửa sổ hắt vào giường, nơi N. L và tôi đang say trong giấc nồng. Tôi mơ màng hé mắt thấy loang loáng bóng chiếc bình phong khẽ lay động trước gió tạo ra từ cái quạt điện đặt phía gần cửa ra vào. Thiết tướng có bóng người, tôi nhổm hẳn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Làm tình với đồng nghiệp Nhân viên công sở Truyện sex ngoại tình
Yêu nữ quầy bar 2
Ông bố cưng chiều xoa đầu con bé rồi quay sang gật đầu chào người phụ nữ. “Cô giáo về trễ thế? Cậu bạn trai ban nãy nhìn được đấy. Định khi nào thì cưới đây, già lắm rồi nghen.” “Ôi trời, em đâu phải giảng viên nữa, nghỉ dạy từ lâu rồi mà. Còn chuyện cưới thì cứ từ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xã hội
Sóng gió gia tộc
Nhã Nhi không hề biết rằng, từ khi cha nàng bắt đầu vừa bước vô phòng, thì ở bên ngoài sân, Lưu Dục đã ngay lập tức áp sát cửa sổ phòng ngủ. Chu Hạo kín đáo khẽ vén tấm rèm cửa sổ sang một bên, tạo ra một khe hở để Lưu Dục nhìn vô trong khi nàng đang khoác tay gã kéo vô phòng. Không bao...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện dịch
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân