Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 3 » Phần 34

Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 3

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 34

Đang trong lúc nói chuyện Ezreal và Taric đột nhiên ngẩn người ra…

Tuy trên đường lớn dòng người qua lại dày đặc song Ezreal, Taric hai người hoàn toàn có thể nhận ra được thân ảnh của một cô gái cách đó không xa. John cùng Rose đã kết giao một thời gian dài như vậy, mà Ezreal, Taric hai người cũng đã từng chính thức gặp mặt Rose, đương nhiên là nhận ra được cô.

“Đúng là Rose” Taric khẽ nói.

Lúc này Rose cùng với một gã thiếu niên đang tay trong tay cùng đi, trên mặt còn có vẻ tươi cười. Nếu là John thì khẳng định là sẽ nhận ra được người thiếu niên này chính là Ken.

“Khốn kiếp, chuyện này là sao?!” – ánh mắt Ezreal lộ ra một tia sát khí.

Taric cũng tức giận: “John, cậu ấy từ khi trở về đến nay, hàng ngày đều thấy hắn khổ cực chờ cô ta, còn giống như một kẻ ngu ngốc dùng Ký ức thuỷ tinh cầu để ghi lại từng tình cảnh.”

“John, cậu ấy có điểm nào không hợp với cô ta chứ.” Ezreal tức giận.

Taric nói: “Bây giờ phải làm sao đây?”

Ezreal lắc đầu nói: “Cứ vào quán trước, đợi John về đi…”

Ở trong một căn phòng xa hoa, Ezreal và Taric ngồi đăm chiêu, không ai gọi bất cứ một cô gái nào đến hầu hạ, trên bàn cũng không hề có thức ăn, chỉ có nước lả và ít hoa quả.

Nửa đêm khoảng một giờ “Lách cách” một tiếng, cửa phòng mở ra, John kinh ngạc nhìn hai người bạn của mình nói: “Ý, sao hôm nay các ngươi không vui đùa với các cô gái sao?”

Taric ha ha cười nói: “Tất nhiên là không, hai chúng ta đang đợi ngươi đó.”

“John, cậu có phải là vẫn không gặp được Rose đúng không?” Ezreal cố làm ra vẻ thản nhiên nói.

John trầm mặc gật đầu, sau đó đặt mông ngồi xuống: “Quái lạ hôm nay thế nào mà các ngươi lại không có uống rượu, không vui đùa với các cô gái?”
John tìm trong một cái rương bên cạnh lấy ra một bình rượu mạnh, trực tiếp mở nắp bình ra.

“John, ta cùng cậu nói chuyện một chút” Ezreal mỉm cười khẽ nói.

“Nói đi. ” Tâm tình John quả thật là không tốt.

Ezreal nhẹ giọng nói: “Hôm nay bọn ta khi đi trên đường đã thấy một cô gái, chính là Rose mà ngươi vẫn thường tưởng nhớ tới. Thật sự, khoảng cách cũng tương đối xa, cũng không thấy rõ ràng lắm. Nhưng mà cô gái kia cùng một thanh niên đang đi chung với nhau.”

“Nói dối!” John quyết liệt nói.

Ezreal và Taric không khỏi ngẩn người.

John cười nhếch mép, miệng đầy hơi rượu. “Đến đây, không cần nói nhiều, tâm tình ta không được tốt, uống rượu với ta nào.”

Ez, Taric hai người nhìn nhau, chỉ có thể ngồi xuống cùng John cụng ly uống rượu.

Sáng sớm ngày hôm sau, Ezreal, Taric hai người đều gục trên bàn mà ngủ, John lại là người tỉnh dậy sớm nhất. John đi đến bên cửa sổ, hướng phía dưới nhìn xuống.

Sáng sớm năm sáu giờ, cả toà thành “không tên” cũng phảng phất như vừa tỉnh lại, chỉ có một số ít người vì công chuyện mà phải bước ra đường, còn tuyệt đại đa số vẫn còn chưa thức dậy.

Hắn nhanh chóng gọi Ezreal và Taric thức dậy để trở về học viện, nếu chuyện này để lộ ra thì thật rắc rối…

Ngày 14 tháng 2…

John lưng deo một cái túi, trong túi chứa hai viên Ký ức thuỷ tinh, cứ như vậy mà lại đi tới trước cửa một nhà lầu hai tầng.

“Cho hỏi, Rose đã trở về chưa vậy?” John lễ phép hỏi người gác cổng.

Người gác cổng lắc đầu nói: “Không có, Rose tiểu thư hơn một tháng gần đây đều không có một lần ghé về qua.”

“Một lần cũng không?” John nhíu mày lên: “Không lẽ bọn Ezreal dấu mình chuyện gì sao? Họ bảo trước khi mình trở về Rose vẫn hay đến hỏi thăm mình mà, ta phải đi trước đây.” John lễ phép tạm biệt.

Hôm nay là ngày 14 tháng 2, một hiện tượng lạ đột nhiên xảy ra, tuyết ở đâu bắt đầu phun xuống rất nhiều, không biết nó có mag ý nghĩa gì ở đây không? Cả tòa thành “không tên” bắt đầu ngập chìm trong tuyết trắng, John một mình thẩn thờ trên đường, hắn nhìn tuyết rơi đột nhiên có cảm giác thật cô đơn.

John không khỏi nheo mắt lại, xung quanh là một thế giới trắng xóa, phủ đầy tuyết, bông tuyết trắng như lông ngỗng bay phấp phới che kín bầu trời. Lặng lẽ thưởng thức cảnh tuyết rơi xung quanh.

Hôm nay không biết là lần thứ mấy John lưng đeo hai viên thủy tinh cầu ký ức, “Học viện Insall, đúng rồi phải đến học viện Insall” – John trong lòng máy động, hắn quyết định đến học viện Insall.

Bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv.com/lien-minh-huyen-thoai-quyen-3/

Trên đường lớn, Rose cùng Ken tay trong tay trên đường, Ken khẽ nói: “Rose, em chẳng lẽ không chuẩn bị cùng John nói rõ ràng à?”

“Đợi một thời gian nữa đã” Rose lắc đầu.

Ken cũng thong thả gật đầu, không có nhiều lời.

Nhìn Rose bên cạnh cùng với mình tay trong tay, khoé miệng có một chút mỉm cười. Hắn và Rose là một cặp từ nhỏ cho đến lúc trưởng thành. Trong lòng hắn vẫn một mực hướng về Rose, song hắn không ngờ rằng Rose cùng John lại có thể đến với nhau nhanh như vậy.

Vừa mới quen biết thế mà Rose đã có thể ở cùng một chỗ với John, trong lòng Ken vô cùng phẫn nộ.

Từ nhỏ đến lớn, Ken vẫn cho rằng Rose là của hắn. Cho dù John đối với hắn có chút ân đức, nhưng mà trong chuyện tình cảm, hắn tuyệt đối sẽ không lui bước. Cho nên… bên trong hắn chỉ cần dùng một chút thủ đoạn nho nhỏ.

“Một lần gặp là đã chung tình? Anh hùng cứu mĩ nhân?” Ken trong lòng đầy vẻ khinh thường. “Sự thật trước mắt, tất cả đều như sợi chỉ trắng mỏng manh yếu ớt.”

Ken nắm tay Rose, trong lòng đầy vẻ đắc ý.

“Rose, em khi nào mới nói rõ ràng cho John biết đây?” Ken lại hỏi, hắn thật sự không muốn Rose còn dây dưa với John nữa.

Rose lắc đầu: “Em cũng không biết, bất quá em nghĩ, chỉ cần John không thấy em trong một thời gian dài, cảm tình sẽ tự nhiên phai nhạt. Đến lúc đó em nói chia tay với hắn, phản ứng của hắn sẽ không quá kịch liệt.”

“Em nói cũng đúng, dù sao John cũng đã từng cứu chúng ta.” Ken gật đầu nói.

Cứ vậy mà đi tới, nhưng vừa tới đoạn giao thoa giữa đường lớn và ngã tư Ken phát hiện Rose đột nhiên ngừng lại, Ken không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Rose, mà Rose đứng như phỗng nhìn về phía ngã tư trước mặt, sắc mặt trắng bệch, Ken cũng quay đầu nhìn lại….

Ở phía trước, một thanh niên mặc một bộ đồ màu lam đang đứng yên không nhúc nhích chăm chăm nhìn bọn họ, mà trên mặt hắn không có một chút huyết sắc, tái nhợt như một tờ giấy.

“John!” – lông mày Ken khẽ nhướng lên.

Rose thừa nhận bản thân cũng có tình cảm sâu đậm với John, cho nên lúc này khi phải đối mặt trực diện với hắn, đặc biệt khi nhìn thấy ánh mắt khó có thể tin của John, Rose cảm thấy rất đau khổ trong lòng.

“Anh John.” Rose mở miệng kêu lên.

Sắc mặt John tái nhợt, cắt không còn giọt máu, đứng ở đó thoáng run lên một chút.

Rose chăm chăm nhìn John, hít sâu một hơi sau đó nói: “John, em biết trong lòng anh bây giờ thật không tốt, nói chuyện trên đường có chút không tiện, hay chúng ta vào trong quán rượu bên cạnh nói chuyện sẽ tốt hơn, được không?”

John gật đầu, cũng không nói một câu nào…

Bên trong, Rose và John ngồi xuống cách biệt nhau ở hai bên bàn. Ken biết ý, tiến vào một góc quán rượu, căn bản không dám tiến đến quấy rầy. Chiếc bàn đá màu đen như trở nên rộng thênh thang, trên bàn có đặt hai ly rượu đã được hâm nóng.

John, Rose mặt đối mặt, trầm mặc hồi lâu…

Trầm mặc trong chốc lát, Rose từ từ thở dài một hơi nói: “Anh John, sự tình như thế này em cũng xin lỗi anh, trong khoảng thời gian gần đây, em đã không gặp mặt anh lần nào chính là muốn anh có chút chuẩn bị tư tưởng. Ít nhất em không muốn sau khi chúng ta chia tay có thể biến thành kẻ thù của nhau.”

“Kẻ thù?” Trong lòng John cười khổ, hắn không nói thành tiếng, chỉ nhìn Rose, vẫn lẳng lặng nghe.

Rose tiếp tục nói: “Anh John, em thừa nhận lúc đầu em rất yêu anh, em cũng từng nghĩ tới việc chúng ta sau này chúng ta sẽ ở bên nhau. Chỉ có điều sau khi chúng ta thường xuyên đi với nhau, em phát hiện chúng ta có rất nhiều phương diện không hợp nhau, rất nhiều. Rất nhiều!”

“Anh John, anh lúc nào cũng yêu đời, đối xử với em thật là tốt Em thừa nhận anh rất hoàn mỹ, Nhưng mà… như vậy chưa đủ, có thể vì chúng ta quá xa cách nhau, ít được gặp mặt nhau…”

“Tất cả là vì vậy?” John nhẹ giọng hỏi.

“Không” Rose tiếp tục nói, “Không chỉ là vậy, mà bởi vì em phát hiện ra Ken đối với em cũng rất tốt, anh ấy từ nhỏ đã lớn lên cùng em, em đối với anh ấy rất quen thuộc. Nhưng đối với anh, em cuối cùng cũng nhận ra anh lúc nào cũng tựa như được bao bọc trong một lớp sương mù bí ẩn, em không thể hiểu rõ được anh.”

Rose thở dài, thấp giọng nói: “Trọng yếu chính là chúng ta luôn như ở hai cực đối lập nhau. Ban đầu rất là hoàn hảo, nhưng theo thời gian, em cũng bị áp lực. Em luôn muốn có người luôn ở bên cạnh em, mà hình như chỉ có Ken có thể luôn luôn ở bên cạnh em được.”

Rose nói xong một hơi liền tiếp tục trầm mặc.

John cũng trầm mặc.

Hồi lâu, chén rượu hâm nóng cũng đã nguội lạnh, giây phút này John bật cười trong đau khổ. John trấn tĩnh tâm tình kích động, cố gắng giữ cho mình được tỉnh táo: “Anh nhớ có một lần chúng ta nói chuyện, anh đã nói, nếu em không còn cảm tình với anh, anh cũng hy vọng em nói rõ ràng cho anh biết, không được giấu diếm anh, anh cũng sẽ lặng lẽ mà rời đi.”

Rose mắt đã ươn ướt…

“Em cùng Ken bên nhau không phải là điều quan trọng, cái chính là anh không nghĩ là đã bị em lừa gạt anh, em quay lưng lại với anh, cùng Ken ở bên nhau, để anh trong lòng vẫn nuôi một chút hy vọng, để anh hết lần này đến lần khác đợi chờ, em có biết cảm giác chờ đợi là như thế thế nào không?” – John nói đầy cảm xúc.

“Ngày 10 tháng 2, là ngày anh trở về, lúc đó anh đã chạy ngay đến nhà em, nhưng thật tiếc là không gặp được em, bốn ngày sau đó ngày nào anh cũng đến đợi từ chiều đến đêm khuya chỉ hi vọng gặp được em một lần, nhưng hôm nay anh mới biết được em đã không về nhà đến một nhà, rốt cuộc em và bọn họ dấu anh chuyện gì? Tại sao không nói cho anh rõ chứ? Lúc đó anh cứ nghĩ chúng ta ít khi gặp được nhau cho nên anh như một tên ngốc lưu lại hình ảnh trên thủy tinh cầu ma pháp thứ mà học viện mới phát minh ra để lưu lại những hình ảnh của anh tại học viện để đưa cho em, thế nhưng lần nào cũng không hề gặp được” – thân hình John như phát run lên.

John đứng dậy, trên mặt hiện lên một nụ cười đau khổ nhìn Rose: “Hôm nay ah đến đây, cũng thật là may mắn, em cuối cùng không thể tiếp tục lừa dối anh được thêm nữa.”

Nước mắt tràn dâng trong khóe mắt Rose.

“Anh John.”

John mở túi trên lưng, từ trong rút ra hai viên Ký ức thuỷ tinh cầu. Những tràng cảnh trong đầu John không kìm hãm được lại hiện ra, chính lúc còn trong học viện đã cố gắng ghi lại các hình ảnh của mình như thế nào, thật sự là quá ngu ngốc.

“Hai thứ này bây giờ không còn tác dụng gì nữa cả, nó thật vô dụng.” – John nhìn hai quả thủy tinh cầu, chỉ với một cánh tay trái kia, hắn lần lượt đập nát cả hai viên.

“Ầm!” bể nát thành vô số mảnh vụn, rải đầy ra khắp sàn tửu điếm, phát ra một tiếng vang chát chúa. Tiếng vang làm cả tửu điếm đều quay đầu nhìn nhìn về họ.

Nước mắt Rose rốt cuộc kìm không được, trào ra.

“Anh John, chúng ta sau này vẫn còn là bạn bè của nhau chứ?” Rose nước mắt ngập tràn ngẩng đầu nhìn John.

John đứng thẳng nhìn Rose nhưng không trả lời, sau cùng cố lộ vẻ mặt tươi cười: “Cảm ơn em, Rose, ít nhất đã cho anh một mảnh hồi ức tươi đẹp.”

John đột nhiên xoay người, trực tiếp hướng ngoài cửa lớn của quán rượu bước ra.

Cả quán rượu tràn ngập một mảng yên tĩnh, nguyên trước ở góc quán rượu Ken nhanh chóng bước ra, mặc dù chứng kiến Ký ức thuỷ tinh cầu đã vỡ tan thành vô số mảnh vụn trên mặt sàn tửu điếm, thế nhưng tiếng vỡ vang vọng như vẫn còn quanh quẩn bên trong điếm.

“Rose, em không việc gì chứ” Ken lập tức ôm Rose an ủi nói.

Mà lúc này Rose đã khóc như mưa, dựa vào lồng ngực Ken, nàng quay đầu nhìn về hướng John rời đi, trong đầu cô cũng nhớ lại tràng cảnh cùng với John trong quá khứ, tuy nhiên Rose biết rằng…

Từ nay về sau, John cũng sẽ không còn đối với cô như trước nữa, sợ rằng sau này còn không muốn gặp mặt cô nữa…

Tuyết phủ bao trùm con đường lớn, trên bầu trời bông tuyết cũng rơi đầy.

John đi trên đường lớn, thân ảnh không giấu được vẻ buồn bã. Hắn ngước nhìn trời, mặc cho bông tuyết rơi rơi lên mặt lạnh lẽo. Lúc này trong nội tâm John từng đợt run rẩy, hắn nhịn không được dùng tay trái nắm chặt lấy ngực của mình.

Đau lòng, quá đỗi đau lòng.

Đau đến tận xương tuỷ!

Trong đầu John loé lên một tia sáng, một bức hoạ thể hiện một chân dung làm rung động lòng người chợt hiện ra.

Trong bộ áo quần màu tím, dưới ánh trăng chiếu sáng càng thêm phần tuyệt mỹ.

Ẩn ở dưới ban công, cùng với mình thầm thì những lời ấm áp.

John đã từng nghĩ hắn và Rose trọn đời sẽ ở bên nhau, thế mà chỉ trong thoáng chốc đã tan thành giấc mộng, vỡ nát. Con tim cứng rắn của John như cũng muốn vỡ nát theo.

“A… a… ”

Hắn đứng giữa đường lớn, nhịn không được thống khổ gầm lên, tựa như tiếng gầm của của con sói cô đơn xa bầy, tựa như tiếng gầm thê lương, thống khổ tuyệt vọng. Những người đi xung quanh trên đường cũng kinh dị nhìn về phía John, nhịn không được đều né ra xa xa.

Ánh mắt mọi người nhìn John chẳng khác gì nhìn một thằng ngốc.

Trên mặt John hai hàng nước mắt lặng lẽ lăn dài.

“Thằng ngốc, mình là một thằng ngốc.”

Một thằng ngốc tin vào những lời hứa hẹn!

“Phịch!” John thống khổ đột nhiên quỳ gục xuống đất, dùng sức ôm chặt ngực. Đau lòng, phảng phất giống như bị kim đâm vào tim.

Trong lòng bàn tay cũng kịch liệt đau đớn, đau đến năm ngón tay không còn có tí cảm giác. John chỉ có thể ra sức lấy tay bấu chặt ngực mình, tựa hồ như vậy mới có thể giảm được một chút cơn đau.

“Ha ha!”

Hắn rơi nước mắt, đột nhiên tỉnh dậy ngửa mặt lên trời cười to. Cười trên sự ngốc ngếch của chính mình, cười trên cái tấm lòng chân thật của mình.

Giờ phút này – Trong lồng ngực đau đớn kịch liệt làm John phải bật ho khan, tiếng ho khan trong lồng ngực đau tựa như bị vết đao chém vào. Lúc này hắn ho khan liên tục, ho giống như một người bệnh ho sắp chết, nửa người nằm cuộn hẳn xuống mặt đất tuyết mà ho.

“Khụ, phụp!” – Miệng kịch liệt ho khan, một ngụm máu tươi thê lương phún ra nhuộm hồng trên mặt tuyết.

John nhìn mảng máu tươi thấm trên tuyết, hắn đột nhiên nhận ra máu tươi giống như một đóa hồng, màu đỏ máu rất giống màu của hoa. John không khỏi nhớ lại trước đây trong lúc Rose tay cầm bó hoa hồng, cái tên của cô cũng cũng mang tên của loài hoa ấy.

“Đó chỉ là người trong mộng, tất cả chỉ là hư vô. Ha ha….” đường lớn, John không ngừng cười lớn, tiếng cười thật là thê lương.

Hắn ngã phịch xuống lớp tuyết trắng xóa.

“John” – Taric, Ezreal thấy John nằm trên lớp tuyết trắng xóa, vô cùng lo lắng chạy lại…

“Kết thúc rồi… tất cả đã kết thúc…”

HẾT QUYỂN 3

Bạn vừa đọc xong Quyển 3, đọc tiếp Quyển 4 tại đây: http://truyensextv.com/lien-minh-huyen-thoai-quyen-4/


Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Liên Minh Huyền Thoại” tại đây: http://truyensextv.com/tag/tuyen-tap-lien-minh-huyen-thoai/

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Danh sách truyện cùng bộ:
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 1
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 2
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 3
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 4
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 6
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 7
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 8
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 9
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 15/02/2017 06:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 2 - Dịch giả Meode
Trương Siêu Quần sau khi đi ra ngoài thì lại chạm mặt Cao tổng quản đang mang theo cung nữ Hạ Hoa đi tới, tối hôm qua trời tối, hơn nữa Hạ Hoa lại đứng ở cửa sổ bên ngoài, cho nên Trương Siêu Quần không có nhìn thấy, hắn chỉ là nói đại với Cao tổng quản chọn nàng, nhưng hiện tại vừa nhìn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Đụ máy bay Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Truyện sex hiếp dâm Truyện sex phá trinh Tuyển tập Ỷ thiên đồ long ký
Con đường bá chủ – Quyển 6 - Tác giả Akay Hau
“Công tử... dù là đệ nhất cường giả hiện tại của Tiên giới là Tuế Nguyệt Nữ Đế, vẫn chỉ sở hữu Thể Chất top 3 mà thôi!” Mộng Chi Tiên âm thanh run rẩy nói. “Thì tính sao?” Lạc Nam bình thản hỏi: “Nếu chưa từng có ai đúc nên hai thể chất này, tại hạ cũng muốn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện sex Full Truyện xuyên không Tuyển tập Con đường bá chủ
Bánh đúc có xương - Tác giả Cu Zũng
Thăng hoa Đào hết đau chưa? Nằm đè lên Đào một lúc lâu, con cặc nằm im không dám động đậy sâu trong âm đạo, mặc kệ lồn Đào co bóp, Bình không dám cử động. Những giọt nước rỉ ra từ khóe mắt Đào làm cho Bình biết cô đang rất đau. Hơn thế nữa, Bình cũng muốn cảm nhận cảm giác cặc ở...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện sex hay
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân