Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Mùa hạ đầu tiên » Phần 28

Mùa hạ đầu tiên


Update Phần 70
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 28

Rồi noel cũng đến. Những cơn gió mùa đông bắc thổi mạnh hơn. Mấy tán bàng, tán phượng đã rụng sạch lá nhìn trơ trọi đến tội nghiệp. Nhưng đó chỉ là những niềm vui đang được dồn nén lại, đợi đến khi sang xuân, chiếc áo mới lộc biếc sẽ vươn mình trong nắng sớm, rồi một vòng tuần hoàn mới được hình thành. Hạnh phúc sẽ đến với những kẻ biết kiên trì chịu đựng đến cuối con đường.

Buổi họp bí thư vào một ngày cuối tháng 12, cô Ngọc gửi cho bọn tôi kế hoạch của năm mới. Năm 2008 là một năm rất đặc biệt với lứa bọn tôi lúc đó. Vì chúng tôi chỉ có ba năm cấp 3. Trường thì đúng 3 năm mới cắm trại một lần. Vậy nên suốt thời gian cấp 3, đây là lần duy nhất chúng tôi được tham gia hoạt động tuyệt vời nhất của thời học sinh này. Nhưng đó là chuyện còn lâu nữa mới tới. Kế hoạch trước mắt, để Mừng Đảng Đón Xuân, đoàn trường tổ chức hội thi Học Sinh Thanh Lịch.

Mới chuẩn bị qua tháng một. Nghĩa là còn hơn một tháng nữa mới tới tết, nhưng công tác chuẩn bị cần phải bắt đầu ngay. Vì cuộc thi gồm có 2 vòng, vòng sơ loại và vòng chung kết. Cụ thể mỗi lớp sẽ được đăng ký dự thi tối đa 3 hạng mục: Đôi nam nữ, đơn nam, đơn nữ và tối thiểu phải có một đôi nam nữ, nghĩa là trong 36 lớp của cả 3 khối thì sẽ có ít nhất 36 lượt thi, còn nhiều hơn bao nhiêu, tùy tình hình đăng ký của các khối lớp.

Tuần sau phải nộp danh sách này lên trường. Có khoảng hơn 10 ngày để chuẩn bị các tiết mục và biểu diễn vào chủ nhật, ngày 27 tháng 1. Thứ 2 tuần sau sẽ có kết quả các số báo danh vào chung kết. Thêm 1 tuần tập luyện để diễn kèm với văn nghệ Mừng Đảng Đón Xuân vào ngày 3 tháng 2, ngày thành lập Đảng.

Tối hôm đó về nhà, tôi vì chuyện này mà đắn đó suy nghĩ. Cuộc thi pano áp phích, rồi tập san tôi đều tận dụng tối đa tinh thần tập thể để mang về cho lớp những giải thưởng. Nhưng đây lại là một cuộc thi hoàn toàn khác. Vì ở cuộc thi này, sự đoàn kết không mang lại nhiều hiệu quả. Đây là cuộc thi giữa các cá nhân tinh anh của các khối lớp với nhau, vì vậy, tôi phải tìm ra những “gà nòi” của lớp mình để đưa ra “thế giới”.

Nhưng tìm ra là một chuyện, còn chuyện đưa ra lời đề nghị thế nào để tụi bạn chịu lên sân khấu hát hò nhảy múa gì đó trước hàng ngàn khán giả bên dưới lại là một việc vô cùng khó khăn nữa. Vì điều đó cần những người có bản lĩnh trước đám đông. Trong lớp tôi, nhắm tới nhắm lui liệu có được mấy người.

Về đơn nam hay đơn nữ, trường không bắt buộc, vậy nên tôi thông báo đơn giản, ai đủ bản lĩnh thì “ra kinh ứng thí”, không đủ thì thôi. Còn đôi nam nữ là bắt buộc. Tôi bắt đầu sàn lọc trong đầu óc. Đầu tiên về nữ trước. Có nhan sắc trong lớp có thể kể đến Ngân, Trinh, Diệp, Minh, Vi. Nhưng nói về bản lĩnh đám đông, có mỗi Ngân từng nhiều lần diễn văn nghệ cả cấp trường và thành phố, Trinh thì từng làm bí thư, còn Minh, Vi và Diệp tôi chưa từng nghe nói đã bước lên sân khấu lần nào. Về nam thì được mỗi ku Nhân, ngoại hình cũng khá, lại hát hay cực, bản lĩnh sân khấu tốt. Tôi đánh giá mình cũng là một sự lựa chọn vì tôi đã từng đi thi Thanh Lịch năm lớp 9 theo lời thách thức của Ly. Nhưng bây giờ đã khác, không thể nào lên sân khấu múa võ như năm đó được. Nếu đã không múa võ, tôi thật không biết phải thể hiện phần thi “tài năng” như thế nào. Vì vừa hát tệ, vừa chẳng khéo tay. Vậy là tôi tạm chốt danh sách lại, ku Nhân với bé Ngân, quá hợp lý!

Bạn đang đọc truyện Mùa hạ đầu tiên tại nguồn: http://truyensextv.com/mua-ha-dau-tien/

Nó là một thằng đa tài! Nó đa tài không phải vì nó nằm trong nhóm “bộ tứ đa tài” gồm tôi, Thành, Sen, Nhân mà nó đa tài là sự thật. Nếu xét ra trong 4 đứa bọn tôi, có lẽ nó nhiều tài lẻ nhất.

Đầu tiên là đá bóng giỏi. Thuận cả tay trái và chân trái, nó có những cú xoay compa 180 độ và tung cú sút như kẻ chỉ vào góc trên khung thành đối phương nhanh như điện xẹt. Đó là chưa kể kỹ thuật đi bóng lắc léo qua người đối phương với những pha vặn sườn, xỏ háng, bức tốc, làm cho ngay cả tôi đây, những lúc đá nội bộ cũng bị nó cho hít khói không ít lần. Với kỹ thuật đó, nó hẳn là tiền đạo chính trong đội và cũng là vua phá lưới của đội nhà.

Tiếp theo là khả năng văn nghệ bá đạo. Nhớ khi mới vào lớp 10, trong buổi sinh hoạt lớp đầu tiên, để tạo không khí, cô Yến đề nghị ai đó xung phong hát một bài. Khi cả lớp trở nên im ắng một cách đáng sợ, nó đưa cánh tay lên. Và nó trình bày bài “ba thằng bạn” của Ưng Hoàng Phúc. Tôi nhớ rõ không chỉ vì tôi cực thích bài hát đó mà còn là vì khi nó cất giọng lên, cả lớp im phăng phắc nghe nó hát. Luyến láy điệu nghệ, trầm bổng tha thiết, giọng chắc như bắp, hơi gió như sương. Tiếp theo là đàn. Nhà nó chẳng giàu có gì nên nó cũng “hẻo” túi lắm lắm, nhưng không hiểu nó để dành từ đâu mà tậu được một cây ghita khá oách. Và nó đàn cũng siêu nhất lớp tôi. Những ngón tay lả lướt, những âm thanh trầm bổng vang lên, có lẽ làm say lòng biết bao cô gái…

Ngoại hình của nó cũng khá ổn. Cao ráo, “ngọt thịt”, mặt mũi sắc nét, tính tình hiền lành, đôi khi hiền lành đến nhút nhát. Vậy nên đầu năm lớp 11, khi các thầy cô trong trường dần biết đến khả năng đàn hát của nó, định đưa nó vô đội văn nghệ của trường đặng đi thi thố với các trường khác, tôi là người đầu tiên từ chối đề nghị này. Vì sao? Vì nếu xét ra tổng thể, lớp tôi cũng có vài đứa hát được như bé Ngân, bé Minh, hay bé Vi, ku Sen… Nhưng chỉ dừng lại ở “hát được” mà thôi, còn hát hay thì chưa, huống hồ là cực hay như nó. Vậy nên cân nhắc kỹ lưỡng, vì khi đã vô đội văn nghệ của trường thì sẽ ưu tiên phục vụ cho đội trước, ví như đợt văn nghệ Mừng Đảng đón xuân sắp tới, nếu nằm trong đội văn nghệ chắc chắn nó sẽ biểu diễn, và khi điều đó xảy ra thì chắc chắn tôi không thể có nó để phục vụ cho lớp được, vậy nên tôi giữ “gà nòi” này lại đến cùng và không đưa tên tuổi nó ra tầm… Trường. Tất cả kế hoạch “gìn giữ nhân tài” đó làm cho quyết định chọn ra cặp đôi hoàn hảo của tôi hôm nay cũng vì thế mà có phần đơn giản hơn.

Hôm sau đến lớp, vừa ngồi vào bàn tôi đã ngoắc nó lại bắt đầu cà kê:

– Lâu rồi chưa lên sân khấu nghe mi.

– Không dông dài, nó chỉ “Uh” một tiếng buồn bã và cũng chẳng tỏ ra chút thái độ gì.

Quan sát kỹ ánh mắt cũng như điệu bộ, nhận ra nó đang có một nỗi buồn sâu sắc khó nói thành lời, tôi chuyển qua tâm sự “có chuyện gì vậy bạn?”

Nó lảng đi ánh mắt của tôi và cũng ậm ừ chứ chẳng trả lời trả vốn gì hết. Biết là chuyện quan trọng, ảnh hưởng đến tâm trạng nó rất lớn, tôi quay lại chỗ ngồi và đưa ra hàng tá dự đoán. Thất tình chăng? Không thể. Lâu nay chưa thấy nó nói chuyện tình cảm với bất kỳ đứa con gái nào, cũng chẳng thấy nó gần gũi ai. Điểm kém à? Cũng không đâu. Vì bộ tứ bọn tôi từ khi vô lớp 11 tới giờ, vì địa lợi nhân hòa, chưa có đứa nào bị điểm thấp môn gì. Vậy tại sao? Mất tiền chăng? Chung quy lại cũng chỉ có hai thứ làm chúng ta buồn mà thôi, đó là tình hoặc tiền. Nếu tình không đúng thì rõ ràng là tiền rồi. Nghĩ đoạn tôi quay qua “mi làm mất tiền của ba mẹ à?”

– Ta giữ tiền của ba mẹ ta làm chi mà mất? Nó tỏ vẻ dễ bực bội hơn thường ngày khi nghe tôi hỏi hết câu này đến câu khác.

Khai thác nó không được, tôi quay qua ku Sen, vì Sen cách nhà ku Nhân cũng không xa, đi học lại cùng đường nên có thể nó hiểu rõ hơn tôi, tôi lên tiếng:

– Thằng Nhân bị gì mi biết không?

– Ta không rõ nữa.

– Hôm nay thấy hắn buồn buồn, khác mọi ngày nhiều lắm. Mà nhìn cách buồn này thì không phải chuyện đơn giản đâu.

– Hắn vẫn hay buồn vậy mà.

– Có chuyện gì để nó buồn đến vậy ta?

– Chắc chuyện gia đình.

Nghe ku Sen lên tiếng phỏng đoán, tôi như vớ được một đầu mối cho bài toán nan giải này:

– Gia đình nó sao à?

– Uh. Ba mẹ nó ly thân, ba nó lâu lâu lại về gây chuyện rồi đánh mẹ con nó nên tính khí nó thất thường lắm. Hồi lớp 10 mấy lần nó nói với ta định nghỉ học.

– À đúng rồi, chuyện này ta có nghe loáng thoáng nhưng vì chuyện gia đình người khác nên không quan tâm lắm. Nhưng bây giờ thì phải khác, nó là bạn thân của tụi mình, chuyện của nó cũng là chuyện của mình, để lát ra chơi ta hỏi nó cụ thể xem.

Giờ ra chơi hôm đó tôi cố tình ở lại lớp hỏi han chia sẻ với nó nhưng bất thành. Có vẻ nỗi buồn trong nó là quá lớn và sự hiểu biết của tôi về gia đình nó không đủ để có thể cho nó một sự chia sẻ tối thiểu cần thiết. Hết buổi học hôm đó tôi thất thểu ra về mà không gặt hái được bất kỳ thành quả nào. Thằng bạn thân trong nhóm tôi gặp một nỗi buồn đè nặng trong tim nhưng tôi không thể nào giúp nó giải tỏa, dù chỉ là một chút. Và điều này cũng làm cho việc lựa chọn cặp đôi hoàn hảo của tôi trở nên bế tắc, nếu không vận động được nó đi, nhìn lại, trong lớp chẳng còn ai khác. Đi thi thố về kiến thức thì lớp tôi chẳng ngại, thi thố banh bóng hay đế chế cũng chẳng ngán, đọ sức về chạy bền nhảy cao nhảy xa cũng không lo, nhưng riêng thi về tài năng và thanh lịch thì thực sự khó kiếm.

Suy nghĩ tới lui, tôi đành để mọi việc diễn ra theo “thuận tự nhiên” vậy. Đằng nào chủ nhật này mới nộp danh sách lên cho trường, cứ để vài ngày, nó nguôi ngoai bớt nỗi buồn tôi lại tìm cách “cơm sôi rút củi”.

Bốn ngày lặng lẽ trôi qua. Thứ bảy cũng sắp hết, đã đến tiết sinh hoạt chủ nhiệm. Nó vẫn giữ nguyên bộ dạng ủ rũ ù rù như vậy. Muốn mở chuyện tôi cũng chẳng có cơ hội. Nhờ thằng Sen, thằng Tuyển cũng chẳng được. Vậy là tôi chuyển qua giải quyết sự việc theo cách cầu may. Giờ chủ nhiệm, đến lượt tôi báo cáo về công tác đoàn, đứng giữa lớp đọc kế hoạch năm 2008 và trình bày cụ thể yêu cầu cũng như sự cần thiết tìm ra một cặp đôi để lên kinh ứng thí cho cuộc thi Học Sinh Thanh Lịch sắp tới, mong có những cao nhân ở ẩn bấy lâu bên dưới, vì thời cơ đã chín mùi, kéo màn trướng, vác gậy xuống núi mà giúp đời.

Nhưng cuối cùng cũng chả một cánh tay nào giơ lên. Vậy là tôi về chỗ với nỗi boăn khoăn trăn trở trĩu nặng trong lòng. Chẳng lẽ cuộc thi này bỏ cuộc…

Bạn đang đọc truyện Mùa hạ đầu tiên tại nguồn: http://truyensextv.com/mua-ha-dau-tien/

Trưa đó nằm gác tay lên trán suy nghĩ, bỏ cuộc là điều không thể. Vì mục tiêu cuối của tôi trong năm nay phải trở thành chi đoàn xuất sắc nhất trường và hướng đến thi đua với các chi đoàn khác trong quận. Nếu bỏ đi một cuộc thi sẽ không được xét hạng trong buổi tổng kết chung.

Nghĩ lại, nếu ku Nhân không tham gia, tôi vẫn có thể thay thế. Đằng nào cũng đã từng thi một lần hồi năm lớp 9 rồi và cũng lọt đến top 5 chứ chẳng phải vừa, có lẽ cặp đôi Ngân và V sẽ một lần nữa tái xuất giang hồ chăng. Không để thời gian trôi qua phung phí, tôi tót ngay lên nhà bé Ngân.

Đón tôi với bộ mặt còn ngái ngủ:

– Có chuyện gì mà gọi ta giờ thiêng vậy mi?

– Mở cửa ra. Vô ngồi uống miếng nước ăn miếng bánh đã.

– Vô đi. Mà rủ ta đi thi thanh lịch là không được đâu nghe.

Tôi chưng hửng. Chưa kịp mở miệng nó đã khôn ngoan chặn ngay cửa rồi. Tôi bắt đầu xuống giọng thuyết phục.

– Lần này ta với mi lại đi thi. Được thì kiếm cái giải về cho lớp, không được thì cũng được giải tham gia chứ lớp mình bỏ cuộc sao đặng.

– Ta không tham gia đâu.

– Tại sao?

– Vì hết ham lên sân khấu như hồi xưa rồi.

– Mi nghĩ cho mi thôi à? Đơn giản là thích với không thích thôi, còn việc của lớp thì mặc kệ, suy nghĩ gì mà ích kỷ quá vậy, lớp phó học tập?

– Ta vậy đó. Nghe tôi nói ích kỷ, nó đổ quạu.

– Vậy cứ tiếp tục sống một mình đi bạn!

Nghe lý do từ chối của nó tôi bực bội không chịu được. Ai cũng nghĩ cho mỗi cá nhân mình thì tập thể sẽ đi đến đâu? Sẵn cơn giận trong người, tôi rủa xả nó một tràn rồi quay lưng về nhà. Lại nằm gác tay lên trán. Nếu nó đã không thích thì cố ép cũng chả được. Tôi bắt đầu nghĩ đến Trinh. Không biết cô bạn này có đi thi được không nhỉ? Từng làm MC cho vài chương trình của lớp, của trường, tiếng Anh thì bá đạo, ngoại hình cũng chuẩn. Chả cần suy nghĩ thêm, nếu Trinh đồng ý thì tuyệt vời rồi. Tôi xuống nhà lấy điện thoại alo ngay:

– Dạ thưa bác cho con gặp Trinh ạ.

– Trinh đây, nghe giọng già quá hay sao mà bác luôn vậy?

– À, nghe mỗi hai tiếng alo nên không phân biệt được, không ngủ trưa hả Trinh?

– Có ngủ, đang ngủ thì bị V gọi dậy nè.

– Tại vì có việc gấp đó. Hồi sáng V có nói trước lớp…

– Trinh không thi đâu.

– … sao vậy?

– … xin lỗi V… nhưng Trinh có lý do riêng, không nói được. Cũng muốn giúp lớp nhưng…

– Thằng Trọng không cho Trinh thi à?

– …

– Haiz. Thôi được rồi. Cảm ơn bạn!

Tôi cúp máy mà nghe lòng chùng xuống. Ghen tuông sẽ xuất hiện cùng lúc với tình yêu mà. Có người yêu đẹp thì phải giữ. Còn giữ như thế nào, tùy mỗi người sẽ có mỗi cách riêng. Đúng hay sai, tuyệt không phải là chuyện của mình mà bàn tới bàn lui được. Vậy là hai cô bạn tôi đánh giá có triển vọng nhất trong lần thi này đã từ chối. Đúng như tôi suy nghĩ, quá khó để tìm ra một người đủ bản lĩnh sân khấu, tự tin vào bản thân mà bước chân lên một cuộc thi có phần hào nhoáng này. Học sinh thanh lịch là gì chứ? Là phải duyên dáng ở ngoại hình, phải nhẹ nhàng ở cử chỉ, phải tài năng ở tư duy, phải khéo léo ở ứng xử… Phải hầm bà lằng một vài thứ nữa. Dù có muốn lấy giải hay không, riêng việc đứng trên sân khấu ở cuộc thi này đã là một quyết định khó khăn rồi.

Ngày mai đã đến hạn nộp danh sách dự thi lên. Bây giờ còn mông lung trong đầu không biết đưa ai ra ứng thí. Phải chi tôi phân thân ra được một nam một giả nữ thành cặp đôi đi thi luôn cho khỏe, biết đâu lại mang về giải nhất nữa cũng nên. Suy nghĩ rối lên trong đầu, mệt quá tôi ngủ luôn giấc trưa rồi vác con xe đạp ra vượt hơn 8km đi học lý ở tận đường Hoàng Diệu. Mọi khi có Diệp chở nhưng từ dạo phân vân khó xử đó tôi đã tự đi luôn cho khỏi mất lòng ai. Đợt mưa trước, để hợp thức hóa lời nói “ba V sợ không an toàn” nên tôi có nhờ ba chở vài hôm, bây giờ mưa đã ngớt, vậy là tôi đi xe đạp trở lại.

Đến lớp, thấy Diệp đã ngồi vào bàn, tôi cười nhẹ chào rồi ngồi ngay phía sau lưng. Đây là hai vị trí trong lớp tôi với Diệp vẫn hay ngồi. Có hôm rảnh tôi còn ngâm nga câu thơ mà tôi đã từng đọc ở đâu đó rồi tự nhiên lưu luôn vào bộ nhớ:

Ai ngồi trước mặt tôi đây…

Tóc ai xõa dịu thơm đầy sách tôi…

Nhòa lời thầy giảng bồng trôi…

Bảng đen đâu giữa khung trời tóc mây…

Ôi giảng đường – những phút giây…

Trái tim tôi đã phủ đầy tóc ai…

Thế rồi có một sớm mai…

Vào thi tôi biết làm bài ra sao…

Lòng buồn cắn bút nghẹn ngào…

Lẽ chăng trách sợi tóc nào vướng tim…

À, đúng rồi, Diệp thì sao nhỉ? Nếu Diệp đồng ý bước lên sân khấu, xét ra, về ngoại hình không hề kém cạnh Ngân hay Trinh một chút nào, còn về phần tài năng, cứ từ từ tính sau. Cốt cách quý phái, nụ cười tỏa nắng, dáng đi uyển chuyển – chẳng phải thanh lịch là đây sao?

Bạn đang đọc truyện Mùa hạ đầu tiên tại nguồn: http://truyensextv.com/mua-ha-dau-tien/

Rút kinh nghiệm sâu sắc ở hai lần mời trước đó, lần này tôi không dám nói thẳng nữa, chỉ cố tỏ vẻ buồn bã thở dài thườn thượt cho Diệp nghe thấy mà thôi. Và đúng như tôi tính toán, chỉ cần nghe hai tiếng thở não nề của tôi, Diệp đã quay xuống hỏi ngay “có chuyện gì buồn hả V?”. Thấy tất cả bắt đầu đi đúng hướng, tôi đáp ngay:

– Nhiều chuyện phải lo quá Diệp ơi. Haizzz (thở dài)

– Diệp thấy V lo chuyện đoàn đội đâu ra đó mà, học bữa nay cũng điểm cao vời vợi, có gì phải lo lắng nữa?

– Định lên tiếng “mời mọc” nhưng thấy có vẻ vẫn chưa đủ gợi dậy lòng trắc ẩn của ai kia, tôi cụp mắt xuống ra vẻ tiu nghỉu không nói gì…

– V không thể kể Diệp nghe được hả? Bí thư A4 mà có chuyện khó xử vậy sao?

– Lại thở dài não ruột, tôi lên tiếng: Sắp vô học rồi, chuyện dài lắm, lát ra Diệp đi ăn sinh tố với V nha.

– Ừ. Buồn mà giữ trong người là đau đó. Hihi…

Dừng xe bên quán sinh tố quen thuộc, kéo ghế cho Diệp trước rồi đi qua bên đối diện. Vẫn cố giữ vẻ mặt buồn xo, tôi đặt cặp ngồi xuống gọi luôn hai ly kem bơ.

– Bí thư nhà mình khó xử chuyện gì nói muội nghe với.

– “Chắc V nghỉ làm bí thư…” Tôi bắt đầu ra đòn.

– “Sao lại nghỉ?” Diệp sửng sốt.

– Diệp thấy đó, khi sáng V nói tới nói lui cũng không ai chịu đi thi Thanh Lịch, giữ trách nhiệm mà không thể hoàn thành thì giữ làm gì nữa…

– Hay V gọi Nhân đi thi đi, Diệp thấy Nhân…

– Nhân đang có chuyện gia đình, không còn tâm trí đâu nữa, mà con trai thì khó quá V đi cũng được, chứ con gái… không biết tìm ai…

– Diệp thấy lớp mình Trinh ổn mà, vừa xinh, lại vừa giỏi…

– V nói rồi mà Trinh không đi được…

– Vậy thì Ngân, Vi, Mình…

– “Nếu con trai là V, con gái, V chỉ muốn thi cùng Diệp thôi.” Tôi ra chiêu cuối.

– … Diệp thi á hả…

– Uhm, Diệp thi. Ngoài Trinh ra, để có thể giật giải, chỉ có Diệp. Diệp không muốn thi với V hả?

– … nhưng Diệp chưa chuẩn bị gì hết, lại chưa lên sân khấu bao giờ…

– Thời gian chuẩn bị mình có nhiều lắm, còn việc sợ sân khấu, đứng bên cạnh V, Diệp đừng lo. Nếu Diệp cũng từ chối, thật V không biết phải thế nào nữa…

– …

– Thấy Diệp bắt đầu “ngấm đòn”, tôi nốc ao ngay “Vậy Diệp thi với V nhé!”

Tôi đứng dậy gọi tính tiền mà thấy nút thắt trong lòng như được cởi bỏ. Cuối cùng cũng đã… đủ người. Ngày mai đã có thể nộp danh sách. Việc còn lại là rèn binh luyện sĩ chờ ngày xông trận mà thôi. Tôi và Diệp chẳng phải tinh anh của lớp ư. Việc bước ra thi thố, chỉ cần chọn đúng sở trường, giang hồ rộng lớn chắc gì đã thua ai.

Sáng hôm sau tôi tung tăng trên con trắng đen của mình tới trường mà nghe lòng vui hớn hở. Niềm vui không chỉ đơn giản vì tôi tìm ra được một cặp đôi đủ sức xông pha trận mạc, niềm vui còn ở lời hôm qua tôi bộc phát nói ra “V chỉ muốn thi cùng D”. Sao lúc nói câu này tôi không hề có chút ngại ngần nào trong suy nghĩ… Phải chăng… Mà cũng không nên phải chăng làm gì. Yêu là chết trong lòng một mớ!

Gặp Thương với Linh ở bãi xe, đi cùng hai cô bạn vào phòng họp, Linh cố tình nhường chỗ để tôi và Thương ngồi cạnh nhau. Cô Ngọc vẫn chưa vô, tôi nhìn tới nhìn lui thấy mấy đứa đang bàn bạc sôi nổi chuyện ai là người dự thi của lớp bạn, quay qua Linh tôi cũng khẽ hỏi:

– Lớp Linh ai dự thi đó.

– Linh với Dũng, đơn nam đơn nữ thì chẳng có ai.

– “Ha. Không có ai nên bí thư phải đứng mũi chịu sào là phải rồi.” Nói đến đây trong lòng tôi bất chợt dâng lên một nỗi lo mơ hồ, quay qua Thương, tôi gấp gáp “lớp Thương ai dự thi vậy?”

– Bé Hương với thằng Khánh đó V. Lớp V ai thi vậy?

– Tôi giật mình với câu hỏi này. Rõ ràng cảm xúc trong tôi vừa xuất hiện chút ích kỷ của tình cảm thương mến, tôi không muốn Thương bước lên sân khấu rồi trở thành một “cặp đôi” với bất kỳ đứa con trai nào. Và nếu như tôi không muốn điều đó, liệu Thương có như vậy? Câu hỏi vừa rồi không thể né tránh, nhưng tôi cũng không cần thiết phải đối diện hoàn toàn với nó, vậy nên tôi nói khẽ “tìm chưa ra ai nên V ghi đại tên V vô…”

– “V thi đơn nam hả? Hay với ai?”

– Đúng là không thể tránh né được nữa, tôi yểu xìu “V thi với bé Diệp lớp V.”

Vừa nói xong, ở phía trên, cô Ngọc đã bước vào nên cả lớp đứng dậy chào cô. Liếc qua Thương, tôi chỉ thấy ánh mắt em trở nên sâu hơn, hàng lông mày như nhíu lại. Có lẽ em đang cố kìm nén một thứ cảm xúc nào đó giống tôi lúc nãy. Rồi tôi chợt nhận ra, dù tôi lui một bước hay 10 bước cũng chỉ là đang cố né tránh sự rắc rối phức tạp của tình cảm mà thôi. Nhưng trên sàn đấu này, “võ công” của tôi chỉ là hạng đai trắng vô danh, né tới, né lui, cuối cùng cũng dính đòn, rồi ngã gục…

Suốt buổi họp hôm đó tôi không tài nào tập trung được. Tầm độ vài phút tôi lại liếc nhìn về phía em để cố gắng “nhìn mặt bắt hình dong”. Tôi lo em sẽ buồn khi tôi trở thành một “cặp đôi hoàn hảo” với người khác. Tôi lo em sẽ cho tôi là kẻ đưa hai tay ra bắt cá, gửi thư từ cho một người nhưng cũng đồng thời vui vẻ với người khác. Em nghe được chuyện của tôi và Trâm thì cũng có thể biết chuyện tôi và Diệp từng đưa đón nhau đi học.

Em giận, tôi có thể từ từ tìm cách giải thích. Em buồn, tôi có thể từ từ tìm cách xoa dịu. Còn nếu như em hiểu lầm tôi một cách sâu sắc và thẳng tay đưa tên tôi vào danh sách đen, điều này quả thực đáng sợ…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Thông tin truyện
Tên truyện Mùa hạ đầu tiên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Update Phần 70
Ngày cập nhật 29/12/2023 11:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Khế ước nô lệ - Tác giả Quỳnh Quỳnh
Sáng hôm sau, một ngày đẹp trời... Nhật Đăng dậy sớm thấy cô vợ đang nằm ngủ say sưa trên tay của mình. Tay cậu đã hoàn toàn mất cảm giác, nhẹ nhàng đỡ Hằng dậy cậu vương vai tập thể dục sau đó đốt một điếu ba số ngoại lên mà hút. 5 giờ sáng trời mưa tầm tã, đối với Nhật Đăng...
Phân loại: Truyện sex dài tập
Chuyện tình nơi gác trọ
Sáng nay cùng PGĐ Huân xuống thăm dự án, kiểm tra tình hình hoạt động của các chi nhánh xong. Chợt nhớ ra hôm nay là buổi học nhạc đầu tiên của Lê Tư, tôi vội ghé qua căn hộ xem 2 cô trò làm ăn thế nào, sẵn thể hiện sự quan tâm, săn đón với 2 ẻm. Đến nơi thì chỉ thấy có Hồng ngồi phòng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Some Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex ở nhà trọ Truyện sex phá trinh
Chuyện tình nơi công sở - Tác giả FrogMan
8h sáng, tôi và mặt mụn đã có mặt ngay đầu hẻm nhà con nhỏ. Mặt mụn bữa nay làm cái mặt thấy ghê dữ lắm, vừa ngu vừa ngầu ngó hổng giống ai hết trơn hết trọi. Đẩy cửa bước vô, thấy ba mẹ con con nhỏ đang ngồi tụm lại trên tấm nệm. Đồ đạc hành lý túi to túi nhỏ để lổn nhổn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chuyện tình nơi công sở Con gái thủ dâm Đụ cave Đụ lỗ đít Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Truyện sex bạo dâm Truyện sex có thật Truyện sex Full
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân