Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 1 » Phần 132

Sói săn mồi - Quyển 1 - Tác giả BoyTimGirls

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 132

Vài phút sau…

Mùi khai nồng tràn ngập không gian khiến Đoàn Ngạn Dĩnh mới tỉnh lại sau mọi chuyện xảy ra… hắn cứ ngỡ đi chầu ông bà rồi nhưng đột nhiên gã đàn ông này xuất hiện rồi ra tay giải quyết Thập Ác chỉ bằng một cú đấm… chỉ một cú đấm mà thôi.

“Này… này anh hùng… cảm… cảm ơn…” Đoàn Ngạn Dĩnh ấp úng nói với Long, kẻ vừa cứu mạng mình.

“Hihi… ta nói này lão Đoàn… không biết kiếp trước lão đã tích đức thế nào mà kiếp này gặp được Lục trưởng lão cứu mạng đó nha…” Lúc này một tiếng cười của nữ nhân vọng lại, bước vào chính là nữ chưởng môn Hồng Thanh Sương, người đẹp mang trên mình cái váy đỏ xẻ cao hết cỡ để lộ cặp đùi dài trắng căng bóng thu hút mọi ánh nhìn của nam nhân.

“Là… là Hồng Thanh Sương cô nương… không biết vị này là?” Thấy người đến là Hồng Thanh Sương thì Đoàn Ngạn Dĩnh mới thở phào ra một hơi, lão biết mình đã an toàn vì Đoàn gia cùng Hợp Hoan Phái cũng được coi là minh hữu, không ít con cháu Đoàn gia cưới đệ tử của Hợp Hoan Phái đấy.

“Hihi… Đây là Lục trưởng lão Dâm Ma đại nhân đó nha… ngươi còn không mau mau bái kiến người ta đi…” Hồng Thanh Sương che miệng cười, lần đầu tiên cô được nhìn thấy cái dáng vẻ chật vật đến như thế của Đoàn Ngạn Dĩnh, Đoàn gia và Hợp Hoan Phái cũng có chút gần gũi nên cô cũng gặp gã này vài lần, nghe bảo hắn là dòng chính nhưng không có tài năng luyện võ nên được gia tộc cho ra làm một quân nhân trong quân đội, không thành cao thủ thì cũng phải có chức có quyền mới được.

“Lục trưởng lào? Là Lục trưởng lão của?” Đoàn Ngạn Dĩnh cau mày khó hiểu hướng Hồng Thanh Sương thăm dò, lão trước giờ chỉ toàn ăn chơi gái gú nào quan tâm chuyện giang hồ phía sau.

“Chà chà… xem ra Đoàn tướng quân bị mấy nữ nhân làm cho mụ mị đầu óc rồi nha… là của Thập Lục Tháp đó…” Hồng Thanh Sương châm chọc kèm theo chút khinh bỉ, tên này xem ra hết cứu nỗi rồi hèn gì để sát thủ đánh tới đít rồi cũng không biết chuyện gì xảy ra.

“Thập Lục Tháp… Thập Lục… Tháp…” Đoàn Ngạn Dĩnh lẩm bẩm danh tự này trong đầu một hồi mà vẫn không nhớ ra là cái gì… chợt gã rùng mình một cái… phải rồi… là nó… cái tổ chức đứng sau thao túng toàn bộ giang hồ cái mảnh đất Trung Hoa này.

“Lục… Lục trưởng lão… tiểu nhân có mắt như mù… không nhận ra lão nhân gia ngài nha…” Đoàn Ngạn Dĩnh sợ hãi cúi gập người trước Long nói gấp… hắn biết lão tổ nhà mình đứng trước gã này cũng phải lễ ba phần chứ đừng nói hắn, người ta chỉ một câu nói thôi cũng đủ để hắn chết mấy lần ấy chứ.

“Hắc hắc… không sao… lần đầu gặp mặt… lần này may cũng có ngươi mà ta mới bắt được một con cá đó… tính ra cũng có công lao… haha” Long cười tà nhìn gã trung tướng trước mặt mình, hắn không thể nghĩ ra được một tên quân nhân nào mang quân hàm trung tướng lại có thể sợ chết đến như tên này được, xem ra quân đội Trung Hoa đúng là đặc sắc đó nha… bất chợt trong đầu hắn lóe qua một kế hoạch…

“Ui da… hôi quá đi thôi… cái mùi này…” Đến giờ Hồng Thanh Sương mới nhận thức cái mùi lạ lạ sộc vào mũi mình khiến người đẹp không thể không lấy tay che mũi thốt lên làm Đoàn Ngạn Dĩnh giật mình… mặt lão đỏ như gấc vì xấu hổ… lão che mặt chạy đi để lại Hồng Thanh Sương cùng Long đứng tại chổ nhìn nhau cười.

Một tiếng sau cuộc ám sát… cách chỗ ga tàu vài dặm…

“Hấp… hấp…”

Hai bóng người lướt nhanh trên mặt đất lao về phía một đỉnh đồi nho nhỏ phía trước.

“Tam ca… Tam Ca…” Nhìn thấy một gã đàn ông đang đứng chắp tay trên đỉnh đồi, hai bóng người lập tức hành lễ.

“Sao ?” Gã đàn ông được gọi là Tam ca lạnh giọng hỏi, khi đi 4 tên khi về 2 tên… gã biết có chuyện không ổn xảy ra.

“Thất bại! Có cao thủ xuất hiện cho nên đệ và lão Bát rút về!” Một trong hai bóng người vừa đến gập đầu báo cáo.

“Cao thủ? Chẳng lẽ là người của Hợp Hoan Phái?” Gã Tam ca nheo mắt trầm tư.

“Có lẽ không phải! Lúc nãy động tĩnh khá lớn không giống như võ công của Hợp Hoan Phái!” Tên lão Bát nói ra suy nghĩ của mình, cũng chính bởi đối phương động thủ quá mạnh mẽ cho nên sau khi xử lí hai tên hộ vệ Đoàn gia thì hắn và đồng bọn lựa chọn rút lui.

“Hừ! Vậy là tình báo của chúng ta đã bỏ qua một đại nhân vật trong chuyến tàu lần này sao?” Gã lão Tam tức giận hắng giọng.

“Tam ca… tiếp theo chúng ta?”

“Về! Hai mục tiêu còn lại đã thành công, bọn chúng đã đề phòng nên động thủ lần nữa là không có khả năng!” Tên lão Tam quyết đoán động thân rời đi, theo sau đó là hai bóng hình không rời.

Tại ga tàu… chiếc tàu siêu tốc lại tiếp tục hành trình, chỗ toa tàu gần như tan nát sau cuộc chiến đã được che đậy lại đợi bảo trì, Đoàn Ngạn Dĩnh dời chỗ ở sang toa tàu khác.

Ở một căn phòng sang trọng nằm trong toa tàu thứ 4… trên bàn tiệc là Long, Angela Baby, Hồng Thanh Sương cùng Đoàn Ngạn Dĩnh và cô bồ nhí của gã, ngồi phía xa là Thẩm Hoành được băng bó khắp người… gã nhìn Long với ánh mắt ao ước vạn phần… gã thèm được như hắn… được một tên con ông cháu cha như Đoàn Ngạn Dĩnh phải cúi đầu cẩn trọng từng lời ăn tiếng nói trước mặt mình như một chú chó con.

“Dâm Ma trưởng lão… lần này cũng may có đại nhân cứu vớt cái mạng nhỏ này… tiểu nhân xin kín đại nhân một chén rượu để tỏ lòng biết ơn…” Nâng ly rượu lên, Đoàn Ngạn Dĩnh hướng Long nói… hắn không kìm được liếc qua nữ đại minh tinh Angela Baby đang ngồi cạnh gã với ánh mắt nóng bỏng, khuôn mặt ấy… đôi mắt ấy… làn da mịn màng ấy… tất cả làm hắn không kiềm chế được tư tưởng tà ác trong đầu mình trỗi dậy.

Long sao có thể không nhận ra ánh mắt dâm dục của gã trung tướng mà hắn vừa cứu mạng đối với nữ nhân của mình cơ mà hắn chả quan tâm, hắn lại càng thích thú khi có kẻ khác say đắm sắc đẹp đàn bà của mình… đương nhiên là trừ Hoa, mẹ hắn cùng hai cô bé là những kẻ mà hắn không thể chịu được khi bị kẻ khác khinh nhờn dù chỉ là ánh mắt được.

“Khà khà… Đoàn Ngạn Dĩnh tướng quân… lần này gặp tướng quân ở đây cũng là đúng dịp ta muốn bàn với tướng quân một phi vụ làm ăn… không biết tướng quân có hứng thú hay không?” Uống xong ly rượu, Long mở miệng làm Đoàn Ngạn Dĩnh giật thốt… phía đằng xa, Thẩm Hoành nghe thấy cũng khẽ nheo mắt lại… xem ra sắp có trò hay để xem.

“Không biết trưởng lão đại nhân muốn cùng tiểu nhân làm ăn gì, tiểu nhân xin thề chỉ cần trong khả năng của mình nhất định sẽ khiến đại nhân hài lòng…” Chưa biết chuyện gì nhưng Đoàn Ngạn Dĩnh vội thề thốt, đùa chứ giờ người ta chỉ cần phơ tay một cái thì cái mạng nhỏ của hắn sợ còn không giữ được đừng nói chuyện gì.

“Haha… không cần to tát đến thế… chỉ là ta muốn cùng ngươi làm ăn mà thôi…”

Làm thêm một cốc rượu, Long chậm rãi :

“Theo thông tin ta được biết thì vùng Tây Cương rộng lớn có ba quân đoàn lớn của chính phủ đóng quân là Nanh Hổ, Bò Cạp cùng Bạch Lang mà tướng quân đây là người đứng đầu quân đoàn Nanh Hổ?”

“Vâng… đúng là tiểu nhân…” Đoàn Ngạn Dĩnh cười trừ đáp lời, nghe danh quân đoàn như thế mà hắn thật sự xấu hổ vì nếu xếp hạng thì quân đoàn của hắn thua xa hai quân đoàn còn lại từ trang thiết bị đến năng lực của quân nhân… đây cũng là do hắn không quan tâm đến việc quân, mấy năm qua nếu không có Thẩm Hoành thì hắn không biết cái quân đoàn mà gia tộc giao cho mình sẽ biến thành cái thứ gì nữa… nghĩ lại mà hắn cảm thấy khá nhục nhã, cũng vì việc này mà mấy lão già trong tộc lúc nào gặp mặt hắn cũng mắng nhiếc đến điếc cả hai lỗ tai.

“Tốt… ta nói thẳng… ta muốn Nanh Hổ thuộc về ta… đương nhiên là ngươi vẫn nắm quyền nhưng đến lúc ta cần thì Nanh Hổ phải sẵn sàng nghe lệnh… đổi lại thì ta sẽ cung cấp tài chính đủ để biến Nanh Hổ trở thành quân đoàn mạnh nhất Tân Cương hay có thể là mạnh nhất Trung Hoa đại lục này” Long vỗn dĩ không thích quanh co dài dòng mà nói tuốt tuồn tuột khiến Đoàn Ngạn Dĩnh há hốc mồm với ly rượu trong tay.

“Cái này… cái này cũng quá đột ngột… đại nhân cho tiểu nhân chút… chút thời gian…” Đoàn Ngạn Dĩnh luống cuống trả lời, vị trưởng lão này vừa mở miệng đã muốn Nanh Hổ thuộc về mình… cái này cũng quá coi gã không ra gì rồi… hắn cảm thấy mình bị sỉ nhục đương trường.

“Hắc… ta lại nghe nói việc trong Nanh Hổ đa phần đều do vị đại tá ở đằng kia xử lí, không biết việc này có phải hay không?” Long nhận thấy biểu hiện của Đoàn Ngạn Dĩnh khẽ nhếch môi khinh bỉ nói tiếp.

“Cái này… đúng là như thế… dù sao hắn ở trong quân nhiều năm nên khá rành mấy việc lặt vặt ấy thưa đại nhân…” Đoàn Ngạn Dĩnh lúng túng, mịa… rõ ràng là biết tỏng hết rồi mà còn nói ra, đây quả thật là muốn hạ nhục hắn sao.

“Vậy sao? Hà hà… vậy thì ngươi… còn có tác dụng gì nữa?” Đột nhiên Long lạnh giọng khiến ly rượu trong tay Đoàn Ngạn Dĩnh rơi xuống, gã hoảng hốt chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì một bàn tay đã hướng đến đầu gã chụp tới.

“Đại… đại nhân… Aaaaaaa” Đoàn Ngạn Dĩnh chưa kịp nói hết câu thì đột ngột hét thẳm do đau đớn, chỉ trong tích tắc bàn tay của Long đã chụp vào đầu gã truyền vào bên trong một tia tử khí hung ác, nó làm Đoàn Ngạn Dĩnh đau đớn đến tột cùng, gã không còn giữ được bình tĩnh nữa mà ôm đâu gào lên như muốn xé tan cổ họng.

Ở đằng xa, Thẩm Hoành cũng bị hành động này của Long làm cho biến sắc… gã không thể tưởng tượng được lúc trước tên kia còn cười nói mà chỉ trong nháy mắt lại động thủ như thế… cùng dạng với gã là hai tên lính canh cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, chúng chí biêt là Trung tướng vừa bị tấn công, hai nóng súng M4A1 ngay tức thì chỉa vào Long.

“Hừ!” Một tiếng hừ lạnh, Long khinh bỉ tung hai cú đấm Diệt Quyền về phía hai tên quân nhân chỉa súng vào mình bằng tốc độ không tưởng.

“Oành… Oành…”

Hai quả cầu thịt bay ngược ra sau kèm theo những tiếng va đập mạnh, lực đạo kinh khủng cùng tử khí cuồng bạo khiến hai gã lính chết không thể chết hơn được ngay tức thì… Thẩm Hoành nhìn cảnh đó mà mồ hôi lạnh sau gáy tuôn ra như mưa, may sao lúc nãy hắn không rút súng ra không thì…

“Đại… đại nhân… cầu xin… cầu xin ngài… tha… tha cho tiểu… tiểu nhân…” Đoàn Ngạn Dĩnh ôm đầu lăn lộn dưới đất vừa khóc vừa rên rỉ xin xỏ, hắn không biết Dâm Ma cho vào trong đầu mình cái gì nhưng mà nó đang làm đầu hắn đau đớn đến tột cùng, đau đến mức hắn không thể chịu được mà nghĩ đến cái chết để chấm giứt cơn đau này.

“Hừm… Rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt…” Long cười tà nhìn gã trung tướng đang lăn lộn dưới chân mình, hắn cũng không muốn tên phế vật này chết đi thật sự vì cái mạng của gã còn có ích… lại một cú chụp vào đầu gã, Long áp chế luồn tử khí trong đầu Đoàn Ngạn Dĩnh yên tĩnh lại nằm qua một góc trong não gã, tùy thời có thể phát tác trở lại.

“Ahhhh… phù… phù…” Cơn đau giảm bớt, Đoàn Ngạn Dĩnh thở phì phò… cả người ướt đẫm mồ hôi như tắm… gã vừa dạo quanh Quỷ Môn Quan một vòng, hắn thề không bao giờ muốn cái cảm giác ấy quay trở lại nữa… hắn giương ánh mắt sợ hãi lên nhìn Long, cả người run lẩy bẩy như đối mặt với ác quỷ tu la.

“Đại… đại nhân… !”

“Câm mồm… nghe đây, mạng của mày giờ đây chỉ là một ý niệm của tao… đừng mơ nhờ cao thủ trong tộc cứu thoát, bởi vì cái thứ trong đầu mày chỉ có tao mới có thể giải khai, nếu trong vòng một tháng không có ta thì nó sẽ cuồng bạo ăn sạch não của mày, hiểu không?” Long gằn giọng với Đoàn Ngạn Dĩnh, hắn là nói thật… nếu sau một tháng không có hắn hấp thụ đi thì luồng tử khí kia sẽ chính thức cuồng bạo mà cắn nuốt toàn bộ não Đoàn Ngạn Dĩnh trước khi biến mất… đây là Long đã tính toán thời gian tồn tại của một đoàn tử khí bên ngoài bản thân mình.

Sống chúng với nhau đã lâu nên Long hiểu tử khí cũng như cơ thể mình, nó giờ đây chẳng khác nào một bộ phận của cơ thể hắn, tất nhiên hắn không phải là thần tiên có thể điều khiển được luồng tử khí ở ngoài cơ thể mình mà chỉ có thể khiến nó an phận lại trong một góc nhỏ nào đó mà thôi, nếu trong thời gian đó kẻ bị tử khí ‘cư ngụ’ có làm trái ý hắn hay phản bội thì hắn cũng không có cách nào… bởi vì vậy hắn không hề sử dụng chiêu này để khống chế mười tên hộ pháp đi theo vì hắn biết bọn này tuyệt đối trung thành với Thập Lục Tháp, chúng sẵn sàng vì tổ chức mà dâng lên mạng sống của mình… chỉ có mặt hàng sợ chết như tên Đoàn Ngạn Dĩnh mới có thể áp dụng chiêu này được.

“Vâng… vâng… chỉ cần… chỉ cần đừng để tiểu nhân có cái cảm giác kia thì chuyện gì tiểu nhân cũng làm… tiểu nhân xin thề… xin thề…” Đoàn Ngạn Dĩnh gấp gáp đến không thể gấp gáp hơn dập đầu lia lịa, giờ mà Long nói hắn về xử lí cha mẹ mình có khi hắn cũng làm thế thật mất, với một kẻ như hắn thì mạng sống của bản thân là quan trọng hơn hết thảy.

“Tốt lắm… chỉ cần ngoan ngoãn… mày có thể có gái chơi, có tiền xài… đúng theo những gì mày mong muốn…” Long vỗ vỗ vào đầu Đoàn Ngạn Dĩnh như chủ nhân đang dạy thú cưng của mình… mà thú cưng của hắn cũng quá xa xỉ đi, là một tên trung tướng đứng đầu một quân đoàn lớn cơ đấy.

“Vâng… vâng…” Đoàn Ngạn Dĩnh nghe thế thì vội gật đầu, có mạng còn được tiếp tục chơi gái, tiêu tiền là tốt rồi.

“Ngươi! Lại đây!” Long đột ngột hướng về phía Thẩm Hoành gọi khiến hắn giật bắn người… không có lựa chọn nào khác, hắn lấy cái nạng bên cạnh bước từng bước khó nhọc lại chỗ bàn tiệc mang theo khuôn mặt bất đắc dĩ, ngày hôm nay là ngày đéo gì mà nhiều chuyện kỳ lạ xảy ra vậy chứ.

Đợi Thẩm Hoành bước tới, Long lại uống một ly rượu xong mới mở miệng:

“Thẩm Hoành phải không? Ngươi có bằng lòng giúp ta lãnh đạo Nanh Hổ, đưa nó trở thành quân đoàn mạnh nhất Trung Hoa hay không?”

“Cái này… vị đại nhân này, tôi chỉ là một thằng lính quèn không có gia tộc nâng đỡ…” Thẩm Hoành đương nhiên muốn nhưng hắn buồn bã trả lời.

“Haha… chuyện này ngươi yên tâm… không có gia tộc chống thì ta sẽ chống lưng cho ngươi… chỉ cần ngươi đáp ứng thì từ nay con chó này bên ngoài vẫn là Trung tướng nhưng chỉ cần ngươi mở miệng thì hắn sẽ phải vâng lời cho dù ngươi có muốn chơi mẹ hắn đi chăng nữa thì hắn cũng không ngại đưa mẹ mình tới thỏa mãn ngươi!” Long cười khoái trá.

“Việc này…” Thẩm Hoành đắn đo nhìn khuôn mặt tím tái của Đoàn Ngạn Dĩnh bên dưới, bị người sỉ nhục trắng trợn nhưng hắn không dám phản bác một từ nào.

“Có hoặc không?” Không dài dòng, Long nheo mắt gằn giọng… nếu gã không đáp ứng thì hắn cũng không ngại tìm ứng cử viên mới… cũng tại con hàng Đoàn Ngạn Dĩnh này quá phế vật đi nên hắn mới phải làm thế, để một thằng phế vật lãnh đạo thì hắn có rót bao nhiêu tiền đi chăng nữa cũng thành công cốc mà thôi.

“Có… chỉ cần đại nhân đáp ứng để tôi nắm toàn quyền Nanh Hổ thì tôi… Thẩm Hoành này xin thề sẽ tận trung với ngài…” Thẩm Hoành đứng nghiêm mình hướng Long thề, hắn thề là trung thành với Long chứ không phải Nhà nước vì từ lâu hắn đã mất niềm tin vào bộ máy lãnh đạo rồi, đến chừng tuổi này hắn mới cảm nhận được cơ hội của mình tới… dù đi nhầm một bước là vạn kiếp bất phục hắn cũng không hối hận.

“Tốt lắm!” Long hài lòng với câu trả lời này của Thẩm Hoành, có một kẻ tài như gã thì kế hoạch của hắn dễ dàng hơn rồi.

“Bốp! Nghe không? Từ nay mày phải xem Thẩm Hoành như cha mình mà đối đãi, lời nói của hắn cũng là của tao… hiểu không?” Đá Đoàn Ngạn Dĩnh một cái, Long gầm lên làm gã run rẩy.

“Vâng… tiểu nhân hiểu… hiểu… Thẩm Hoành là cha… là cha của tiểu nhân…” Đoàn Ngạn Dĩnh vội dập đầu dạ vâng, hắn sợ Long lại kích phát cái thứ khủng bố trong đầu mình.

“Khà khà… được rồi, tuy nhiên để đảm bảo cho mọi thứ diễn ra êm đẹp ta không thể không ra tay… cứ khoảng 30 ngày hai người các ngươi đều phải gặp ta một lần rồi…” Long động thủ, lại một chưởng mang theo một tia tử khí vào đầu Thẩm Hoành, hắn muốn tất cả phải nằm trong sự khống chế của mình… tuy nhiên lần hạ thủ này có khác biệt là Thẩm Hoành không phải hứng chịu cơn đau đớn giống Đoàn Ngạn Dĩnh mà luồng tử khí vừa tiền vào đầu hắn thì an phận ở một góc nhỏ bên trong não gã mà thôi.

Với việc này Thẩm Hoành cũng không phản ứng lại mà chỉ nhắm mắt lại nhận mệnh, thiên hạ không ai cho không ai cái gì cả, hắn được nắm quyền hành đổi lại mạng sống của mình nằm trong tay đối phương âu cũng là công bằng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Danh sách truyện cùng bộ:
Sói săn mồi – Quyển 1
Sói săn mồi – Quyển 2
Sói săn mồi – Quyển 3
Sói săn mồi – Quyển 4 (Update Phần 31)
Thông tin truyện
Tên truyện Sói săn mồi - Quyển 1
Tác giả BoyTimGirls
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/10/2017 12:38 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả BoyTimGirls

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân