Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Sống trong tội lỗi » Phần 32

Sống trong tội lỗi - Tác giả Lãng Tử Cô Độc

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 32

Tiếng chuông đồng hồ điểm 11 tiếng báo 11h trưa đã đến, tôi cố gắng mở đôi mắt díp tịt của mình ra, Lan vẫn trắng ngần đầy khêu gợi trước mặt tôi, đôi mắt to tròn đen láy đang nhìn tôi, những giọt lệ long lanh như những viên ngọc trai chảy trên gương mặt kiều diễm. Tôi hốt hoảng choàng dậy ôm Lan vào lòng:

“Sao thế em! Sao em lại khóc!”

Lan đã thổn thức chứ không còn câm lặng khóc nữa:

“Em… m, em… đã… anh đã… có phải mình đã… phải không anh” tôi bối rối ôm Lan vào lòng khẽ “uhh” một tiếng rồi lại im lặng trong tiếng nức nở của Lan.

“Em đã dành trọn cho anh rồi! Em luôn muốn dành trọn cho chồng mình anh ạ! Em sẽ chỉ biết có mình anh thôi”.

Câu này tuy ngôn từ hơi khác nhưng cùng một nội dung như bao nhiêu cô gái đã từng nói với tôi mỗi khi giây phút ấy kết thúc. Nhưng lần này tôi không thể trơn miệng mà nói dối được, tự dưng tôi cảm thấy ân hận, tôi chỉ biết im lặng ôm chặt Lan vào lòng mình hơn, đưa đôi tay run run lên vuốt tóc Lan. Lan vẫn nói trong tiếng nấc:

“Em sẽ không lấy ai hết đâu anh ạ!”

Người tôi lại run lên như bị sốt rét ác tính tôi lắp bắp:

“Sao lại thế! Em phải có gia đình chứ”.

Giọng Lan đã cương quyết hơn:

“Không em sẽ không lấy ai đâu! Sau này nếu anh lập gia đình cứ lập em không lấy ai hết nữa! Em sẽ xin anh một đứa con rồi vào Nam sống”.

Tôi không còn run rẩy mà tôi thảng thốt, tôi hoảng sợ:

“Em làm sao làm thế được! Em làm sao mà một mình sống cả đời được!”

Nhưng giọng Lan đã cương quyết hơn:

“Không! Em sẽ cố gắng học thật tốt để có được thu nhập nuôi mình và con”.

Tai tôi như ù đi bởi quyết định rồ dại cực đoan của Lan. Nhưng tôi không biết rằng con gái chỉ trao trái tim cho một người, không phải như ‎ ý nghĩ của tôi là Lan sợ không còn sự trinh trắng cho người sau mà sự thật là trái tim Lan đã dành cho tôi rồi không còn ai có thể vào được nữa, tình yêu đã làm Lan nói những câu đấy chứ không phải sự rồ dại. Tình yêu giúp Lan có thể hy sinh mọi thứ vì tôi.

Nhưng tôi đã không nhận ra điều đấy tôi chỉ nghĩ là Lan muốn dọa tôi, Lan muốn tôi có trách nhiệm, muốn tôi đảm bảo một cái gì đấy với tương lai của Lan nếu không muốn Lan như thế. Và cái miệng đểu giả của tôi lại cất lên những lời dối trá với Lan:

“Em đừng làm thế! Anh sẽ cùng đi với em! Mình sẽ rời xa nơi này để vào Nam cùng sống với nhau! Anh sẽ cố gắng học để mình cùng nuôi con! Chúng mình chỉ cần có nhau không cần phải kết hôn”.

Và Lan như bao người con gái đang yêu đưa đôi mắt long lanh nhìn tôi hạnh phúc:

“Thật hả anh! Anh nhớ nhé! Em sẽ cố hết sức để chăm sóc cho anh! Em yêu anh lắm”.

Lan sà vào lòng tôi hạnh phúc còn tôi rối bời trong lòng không biết nên thế nào cho phải. Nhìn đồng hồ tôi khẽ bảo Lan:

“Đến giờ ra bến rồi Nhím! Chuẩn bị đi để anh tiễn Nhím yêu của anh nào”.

Lan như không muốn rời khỏi lòng tôi vẫn cố rúc vào lòng tôi một lúc rồi mới để cơ thể không tì vết như khối ngọc trắng muốt rời khỏi tôi, ngượng ngùng với chiếc váy ngủ bảo tôi:

“Anh già quay mặt đi! Để em mặc quần áo”.

Tôi bật cười bởi vừa mới đấy thôi còn sà cơ thể không mảnh vải ấy vào tôi, giờ đã ngượng ngùng như với người xa lạ “Con gái thật là lạ” tôi thầm nghĩ và quay mặt vào tường. Năm phút sau đã thấy giọng nói thánh thót vang lên:

“Em xuống nhà chuẩn bị đồ đi! Anh già mặc quần áo đánh răng đi nhé! Chưa đánh răng mà dám kiss người ta! Hư quá”.

Và Lan thả người xuống giường định chạy xuống nhưng khựng người lại kêu “Á” lên một tiếng, tôi hốt hoảng quay lại tưởng có chuyện gì:

“Sao thế em! Bị sao ah?”

Lan nhăn mặt:

“Rát lắm anh ạ! Bước đi đau lắm”.

Tôi nhẹ nhàng an ủi:

“Không sao đâu em bước từ từ thôi! Mấy hôm nữa là đỡ hơn thôi”.

Lan lườm tôi “Tại ai đấy!” Rồi bước từng bước nắn nót rời khỏi phòng tôi.

Chiếc xe chở Lan đã rời khỏi bến giáp bát trong cái nắng gay gắt, má tôi vẫn còn đọng lại chút hơi ẩm của nụ hôn tạm biệt của Lan cùng lời cảnh báo:

“Anh già cẩn thận nhé! Có ai là liệu hồn! Không được lừa dối em đâu đấy!”

Tôi quay xe về ngủ nốt giấc ngủ còn dang dở. Nhưng ngủ nhiều quá khiến tôi chỉ ngủ thêm một lúc, rồi thức giấc. Giờ căn nhà lại trống vắng, chỉ còn mình tôi, gần 10 ngày Lan ở đây tôi đã không được giọt rượu nào, rượu dường như đã hòa với máu tôi mà chảy trong cơ thể tôi. Tôi thèm thuồng cảm giác phấn khích khi vặn ga hết cỡ không dùng đến phanh quanh bờ hồ hoặc dọc phố Huế nửa đêm. Tôi nhớ những trận hò hét đập phá trên sàn, nhớ những câu ca tụng của các cô “người yêu” luôn bám chặt lấy tôi khi ngồi sau xe. Bật chiếc điện thoại di động lên tôi gọi cho chiến hữu:

“Đêm nay tập trung điểm cũ nhé! Tao tháo cũi rồi! Nhớ báo đông đủ! Hôm nay phải hết mình hơn mọi hôm đấy!” Và mỉm cười cúp máy…

Hơn 1 tháng rưỡi Lan về quê, tôi lại trở về với con người của mình, với dòng máu pha với rượu tây, với cái thắt lưng quen được ôm ấp bởi những cô gái chân dài da trắng chịu chơi. Cả ngày tôi ngủ nhà lấy sức và nhắn tin với Lan, tối đến kiếm cớ ngủ sớm để chúc Lan ngủ ngon, đợi bố mẹ say giấc liền ôm bộ quần áo bóng đá và đôi giày thể thao mang theo để sáng về sớm mặc, tránh bị nghi ngờ.

Việc có được Lan làm tôi vơi đi nỗi buồn bị lưu ban, giúp tôi phấn khích hơn trong những đêm lượn lách đánh võng khắp các phố phường. Còn với Lan từ khi yêu tôi Lan tỏ ra yếu đuối lạ thường, những dòng tin nhắn đầy nhớ nhung và buồn bã khi phải xa tôi liên tục được gửi đến. Nhiều khi tôi thấy phát mệt vì những tin nhắn dày đặc kiểu như thế.

Có lẽ Lan quá cô đơn trong ngôi nhà chẳng còn là tổ ấm, và cũng có lẽ Lan sợ tôi sẽ bay mất khỏi Lan vì tôi bây giờ như một niềm hy vọng nhỏ nhoi còn sót lại đối với Lan. Nhưng những tin nhắn của Lan dường như không thay thế được những thú vui ăn chơi đã ngấm vào máu. Tôi như một người nghiện, chỉ cần vài ngày không được uống rượu, không được rú ga lạng lách, không được nghe những câu tán tụng từ các “người yêu” chịu chơi là tôi cảm thấy bứt rứt trong người đến khó chịu. Thế nên tôi vẫn như một con dơi đen bay khỏi nhà mỗi khi màn đêm buông xuống.

Những ngày hè cũng nhanh chóng trôi đi, Lan đã trở lại cùng tôi với gương mặt kiều diễm rạng rỡ, đôi mắt sáng ngời khi nhìn thấy bóng tôi chờ đợi nơi bến xe. Lan chạy ra với tôi như trẻ đón mẹ về chợ, leo lên xe là ôm chặt lấy tôi mặc cho chiếc balo vẫn trĩu nặng trên vai. Gương mặt đỏ gay gắt vì nắng, tóc mai bết lại vì mồ hôi nhễ nhại không làm Lan ngừng líu lo và nở nụ cười hạnh phúc liên tục.

Lan vòng tay ôm chặt lấy tôi áp cả người vào lưng tôi, dụi khuôn mặt vào vai tôi mà hít hà mùi cơ thể tôi như kẻ nghiện chính hiệu. Tôi tất nhiên là vui khi đón Lan lên nhưng cũng sợ hãi bởi sự quấn quýt của Lan, vừa phóng xe tôi vừa phải nhìn ngó xung quanh sợ rằng ai đó nhận ra chúng tôi trong khi Lan vẫn vô tư líu lo bên vành tai tôi.

Hơi mát lạnh của căn nhà 3 tầng xua đi cái nắng gay gắt bên ngoài, tôi đỡ balo cho Lan để lên phòng, bảo Lan lên phòng nghỉ nhưng Lan đã chạy vào gian bếp pha hai cốc nước chanh mát lạnh mang ra:

“Anh già uống đi này! Thưởng cho công đón”.

Vẫn cái giọng nhí nhảnh khiến tôi buồn cười. Ngửa cổ uống một hơi hết cốc nước mát lạnh để xua đi cái nóng vẫn còn bám vào người, đặt cốc xuống thì đã chẳng thấy Lan đâu chỉ có tiếng vòi nước hoa sen hòa với tiếng hát của Lan từ phòng tắm tầng 2 vọng xuống. Tôi rửa qua mặt mũi tay chân, khóa cửa nhà và lên phòng. Bước ngang qua phòng tôi đã thấy Lan nghiêng người buông mái tóc dài ướt sũng để sấy khô trước gương, cái miệng xinh xinh vẫn không ngừng tiếng hát. Tôi tiến đến phía sau Lan vòng tay ôm chặt lấy bờ eo tròn lẳn, áp người vào bộ mông săn chắc mây mẩy đang cong ra phía sau.

Lan hơi giật mình rồi cũng cười khúc khích:

“Anh già hư nhỉ?”

Tôi mặc kệ Lan chẳng nói gì xoay người Lan lại, mùi dầu gội và sữa tắm phả vào mũi tôi, da thịt Lan mát rượi áp vào người làm tôi phơi phới. Đôi mắt tôi nhìn vào khuôn mặt đẹp không tì vết của Lan mà ngắm nhìn không say sưa khiến Lan thẹn thùng:

“Nhìn gì mà ghê thế”.

Tôi kéo Lan vào sát mình hơn:

“Anh nhìn nhím xinh của anh! Nhớ em quá”.

Và đôi môi tôi đã tìm đến đôi môi Lan, hàng mi Lan nhắm lại khi chiếc lưỡi nóng hổi của tôi tách cái bờ môi xinh xắn đi vào. Lan như ngã hẳn vào người tôi, mùi cơ thể Lan khiến tôi nóng ran cả người, nhẹ nhàng tôi đặt Lan lên giường rồi nằm xuống trong tiếng điều hòa ro ro…

Lan cũng chỉ ở lại nhà tôi có 1 ngày rồi về lại nhà trọ với đứa bạn dọn nhà sửa soạn cho một năm học mới. Tôi qua nhà giúp Lan dọn dẹp rồi cũng lên trường làm thủ tục tăng ca để còn có danh sách trong lớp mới mà học. Làm xong thủ tục với văn phòng khoa tôi lặng lẽ rời khỏi trường như cái bóng, thi thoảng cũng gặp những đứa bạn cùng lớp năm ngoái cất tiếng chào hỏi, tôi cũng chỉ biết gật đầu cười buồn rồi cố gắng bước nhanh hơn ra khỏi trường.

Rồi năm học mới cũng bắt đầu, những ngày đầu tôi cố gắng chép bài đầy đủ nhằm cứu vãn lấy việc học của mình nhưng đôi mắt tôi cứ hoa lên theo từng dòng chữ và phép tình dài đằng đẵng, đôi mắt đã quen với những ánh đèn laser trên sàn, quen với những hóa đơn tính tiền xanh đỏ chứ làm sao có thể quen với những kiến thức mà tôi đang cảm thấy vô nghĩa này.

Đầu óc tôi không tài nào tập trung để học được cái gì, tôi luôn nghĩ về những cú vỉa, những đôi chân dài miên man đầy dâng hiến, chỉ sau 1 tháng “cố gắng” như thế tôi đã thành cái bóng mờ cuối lớp chỉ ngủ và phả khói thuốc với số lần thầy giáo mời ra khỏi lớp ngày một nhiều. Không có gì lạ với thành tích như thế thì số môn bị cấm thi học kỳ đầu tiên của tôi nhiều hơn số môn được thi, và khi kết thúc học kỳ I thì tôi chỉ qua duy nhất môn tiếng anh chuyên ngành.

Buồn bã bởi 1 học kỳ gần như vứt đi tôi qua nhà đón Lan đi chơi với hy vọng sự nhí nhảnh ngây thơ trên bóng dáng yêu kiều ấy sẽ giúp tôi lấy lại thăng bằng. Gần mấy tháng nay tôi và Lan vẫn đi chơi với nhau tuần 2 buổi chủ yếu là vào rạp xem film, ngồi quán café, tôi không dám dưa Lan lượn phố, không dám dẫn Lan đi đâu cả vì đơn giản mọi người quen với việc Lan là cháu tôi và tôi cũng sợ nếu dạo phố mà Lan cứ ôm cứng lấy tôi thì sớm muộn cũng bị bắt gặp. Lúc đấy thì không biết chúng tôi sẽ ra làm sao.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Thông tin truyện
Tên truyện Sống trong tội lỗi
Tác giả Lãng Tử Cô Độc
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 01/11/2022 01:11 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Lãng Tử Cô Độc

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân