Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tán gái sư phạm » Phần 46

Tán gái sư phạm

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 46

Tôi đưa em lên cầu, tìm một chỗ yên tĩnh nhất mới buông tay em ra để em tự xuống.

– Nói đi – em lạnh lùng lên tiếng.

– Tại sao em không nói cho anh biết những chuyện đã xảy ra?

– Chuyện gì?

– Em… có bầu – tôi lại bất giác rùng mình khi nói ra câu đấy.

Con người rồi ai cũng có tính ích kỷ… khi mọi sự dịu lắng lại, tôi bỗng thấy chán nản hơn rất nhiều. Nhất định sẽ cưới em, sẽ lo lắng, sẽ làm em hạnh phúc, nhưng cưu mang con của kẻ thù, làm sao làm được? Nhưng nó chỉ là một đứa bé, nó không có tội, nó không được lựa chọn cuộc sống và hoàn cảnh của mình. Dù thế nào tôi cũng phải chăm sóc tốt và coi nó như con đẻ của mình. Quyết tâm! Quyết tâm! Nhưng trước tiên phải giải quyết chuyện trước mắt đã, chuyện sau này là tương lai xa. Nếu lo lắng tương lai xa thì còn quá nhiều chuyện phải lo… sống đến đâu hay đến đó, biết đâu ngày mai lại không còn trên đời này nữa.

Em trợn tròn mắt nhìn tôi, mắt em tràn ngập nước. Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt ấy. Chỉ có một nổi buồn dài, dài dằng dẵng… đôi mắt long lanh ngập tràn niềm vui, hi vọng lần đầu tiên tôi gặp em không còn nhìn thấy nữa. Hoang dại quá!

– Làm sao anh…

– Em không nghĩ tới cảm nhận của anh sao? Anh cũng đau đớn lắm, em không chịu hiểu một chút cho anh sao? Anh đâu phải rủ bỏ trách nhiệm đâu?

– Tôi không cần tới cái trách nhiệm của anh.

– Thế em cần cái gì? Cần sự tự trọng của em sao? Anh… chính là người gây ra chuyện, và anh là người phải chịu lấy mọi hậu quả của nó, nó… cũng là… con anh. Anh có quyền quyết định…

– Anh có quyền? – em nhìn tôi khinh bỉ – Sau tất cả những chuyện đã gây ra, chẳng phải một tháng qua anh đã từ bỏ được tất cả rồi hay sao? Hôm nay lại chạy tới đây đòi quyền lợi. Ai cho anh cái quyền đấy ở đây?

– Em thật là vô lý hết sức – tôi hét lên.

– Em xem đây – nói rồi tôi lấy tờ giấy chứng nhận gấp cẩn thận trong túi áo ra đưa ngang mặt em.

– Nó đấy, cả tháng trời nay anh nhớ em phát điên nhưng anh phải cắn răng chịu đựng. Anh chỉ muốn chạy tới tìm em, cầu xin em tha thứ cho anh, muốn em đừng lạnh nhạt với anh, muốn được yêu thương em và được em yêu thương… Nhưng anh cố gắng kiềm chế, anh đã rất khổ sở, anh đã rất đau lòng, đau lắm chứ, em không hiểu sao? Chỉ dám đứng nhìn em từ xa, quan tâm em từ một người khác… em nghĩ đi, nghĩ đi. Em thông minh lắm mà, sao em chỉ nghĩ cho bản thân, mà không nghĩ tới cảm nhận của anh. Em chỉ coi anh là một thằng đểu cáng, khốn nạn, lừa tình… em có bao giờ nghĩ anh cũng là một con người, biết yêu thương, biết đau đớn không? Mỗi em chảy máu khi đứt tay sao? Anh cũng không phải là thằng máu lạnh… Anh yêu em, rất yêu em, yêu phát điên lên được ấy, yêu chân thành và tha thiết… Anh chỉ muốn khi anh đứng trước mặt em, anh là một người đàn ông chín chắn, là thằng đàn ông có thể lo lắng cho cuộc sống của em sau này, anh không muốn bị người khác coi thường khi bản thân không có gì để có thể lo lắng, đảm bảo được tương lai của người mình yêu. Với một thằng con trai, đấy là một nổi nhục lớn. Em hiểu chưa? Từ một thằng suốt ngày chơi bời lêu lổng, phá phách chỉ biết ngửa tay xin tiền và tiêu xài một cách hoang phí, anh bây giờ đã được người khác công nhận năng lực, anh đã tự tìm cho mình việc làm ổn định bằng chính sức lực, bằng chính đôi tay và khối óc này, có thể nuôi em… và con nữa. Anh không muốn bị em coi thường… em một lần tin anh có được không? Tin anh một lần có được không? Em nói rằng em yêu anh, sao em chưa lúc nào đặt niềm tin vào anh thế hả Vy?

Tôi nhìn em tha thiết. Cảm giác thằng ăn ốc, thằng đổ vỏ không phải là điều gì vui vẻ và thích thú cho cam. Nhưng biết làm sao khi đời xô đẩy? Mà tất cả nguyên do đâu phải là do ai khác ngoài mình đâu? Cũng đã có ý định nói trắng ra cho em biết rồi em quyết định sao cũng sẽ tôn trọng. Không phải đời này thiếu con gái, không phải là không còn ai để yêu… nhưng tình yêu dành cho em đang ngấm vào máu thịt, vào xương tủy. Nhất định phải là em, không ai khác. Nên có bảo tôi ngu, có bảo tôi dại, tôi cũng sẽ chấp nhận. Nói ra cho cùng, kẻ đáng thương nhất trong chuyện này không phải là tôi mà là em, em yêu lầm người. Nếu như không phải tôi, mà là một người con trai tốt thì em đâu phải thành ra như thế? Em xứng đáng với một người hơn hẳn tôi về mọi thứ. Chỉ vì tôi nên cuộc sống của em mới không được bình yên. Nếu biết trước yêu em sẽ làm em đau khổ như vậy, thì sẽ không có bắt đầu, và cũng không có kết thúc.

Nhưng vì tôi gây ra mọi chuyện, nhưng vì tôi đã bắt đầu… nên tôi sẽ chấp nhận, phải chấp nhận và nên chấp nhận. Tôi cũng không dám tưởng tượng tới chuyện nếu như mà em biết mọi chuyện, lúc đó em sẽ như thế nào? Với một thằng đàn ông như tôi còn muốn phát điên huống gì là một đứa con gái yếu đuối đến như vậy?

– Anh nói một đường lại làm theo một nẻo. Nếu vậy tại sao lại đối xử với tôi phủ phàng đến như vậy?

– Anh muốn lấy em làm vợ, làm cô dâu của anh, em nhé?

Em im lặng nhìn tôi. Đôi mắt em xoáy vào tâm can giống như đang lần mò trong bóng đêm, cố tìm một chút ánh sáng ở một nơi nào đấy trong sự mù mịt và tăm tối. Tôi không hiểu là tôi có đang thở không nữa…

Em cười lắc đầu, nước mắt em chảy ra…

– Đừng thương hại em…

– Anh yêu em, Vy ạ! Anh yêu em, là tình yêu đấy, anh không thương hại, là tình yêu. Em có hiểu không? – tôi nắm lấy bờ vai đang run rẩy của em, mong manh và yếu ớt quá – Làm vợ anh nhé? Được không em? Anh sẽ lo lắng cho em, sẽ chăm sóc em, chúng mình là một gia đình, mãi mãi, em nhé?

Em cắn chặt môi để ngăn cho tiếng nấc nghẹn lòng, nhưng nước mắt em vẫn rơi rất nhiều. Bờ vai nhỏ bé rung lên, tôi kéo em vào lòng, ôm em thật chặt.

Nổi nhớ bao nhiêu ngày qua, tôi dồn hết vào vòng tay đang siết chặt thân hình nhỏ bé của em. Hơi ấm như đang tan vào nhau. Em vẫn thổn thức, nước mắt rơi nóng hổi ướt hết bờ vai tôi. Tôi ép người em vào ngực mình, sợ chỉ cần nới lỏng tay một chút em sẽ tan biến vào hư vô.

– Mình cưới nhau đi, em nhé? Đừng rời xa anh nữa. Anh xin lỗi em, tất cả là lỗi của anh, anh sai rồi… anh xin lỗi… anh không muốn làm em đau, anh xin lỗi, ngàn lần xin lỗi em, tha thứ cho anh…

Tôi nhắm mắt lại, vùi đầu vào mái tóc của em. Mùi hương nhẹ nhàng, đã lâu lắm rồi không còn cảm thấy. Nổi nhớ vỡ òa… đang gần em mà sao cảm thấy nhớ em, nhớ đến điên dại lên được.

– Em hận anh…

Em thốt lên rồi vòng tay ôm lấy lưng tôi. Ấm áp đến từng tế bào trong cơ thể.

Tôi biết, lại một lần nữa tôi có em trong vòng tay… nhưng liệu tất cả có dừng tại đây hay không? Tôi không biết, em không biết, không có ai biết cả. Phải chờ đợi ngày mai… nhưng sóng gió như thế là đủ rồi, tình yêu có thử thách bao nhiêu thế cũng đủ rồi… tôi không có thêm can đảm để có thể vượt qua được chuyện gì nữa đâu!

Bạn đang đọc truyện Tán gái sư phạm tại nguồn: http://truyensextv.com/tan-gai-su-pham/

Tôi đưa em trở về nhà sau khi dạo khắp một vòng siêu thị mua một ít đồ ăn nhẹ dinh dưỡng cho em. Em gầy quá! Có lẽ suy nghĩ nhiều quá khiến cơ thể suy nhược.

Tôi về nhà lúc chiều muộn. Bố mẹ tôi đi làm hết, tôi tắm rửa rồi lên ngủ một giấc. Mọi chuyện đang trở về đúng nghĩa của nó, có lẽ nên thưởng cho mình một giấc ngủ ngon, không suy nghĩ, không mộng mị gì cả.

Thức giấc bởi tiếng mở cửa của bố mẹ. Họ đi làm về rồi. Tôi vươn vai cho tỉnh ngủ rồi chạy xuống dưới nhà. Tôi nay sẽ hơi căng thẳng cho cả gia đình tôi… vừa có chuyện vui, cộng thêm việc tôi sẽ thưa chuyện với bố mẹ về em.

Chắc hẳn bố mẹ sẽ rất vui nếu như chuyện đơn giản chỉ là chúng tôi muốn kết hôn. Nhưng còn thêm cái bầu bì nữa… tôi sợ bố mẹ tôi có định kiến không tốt. Mà rắc rối không chỉ ở gia đình tôi, mà còn ở nhà em nữa… chắc ông bà già em lại phản đối kịch liệt không chừng. Một đứa con gái ngoan ngoãn, nề nếp gia phong, giờ lại theo trai làm ô uế thanh danh cả gia đình… ôi mệt thật đấy, còn bao nhiêu chuyện phải lo lắng. Cứ ngồi đấy mà than thở.

Tôi chạy xuống nhà, bố mẹ tôi vừa vào tới nơi mang theo cả cái không khí lạnh lẽo ở bên ngoài vào nhà.

– Bố mẹ đi làm mới về.

– Ừ con, con về lúc nào thế? – mẹ tôi nhẹ nhàng.

– Con về lúc chiều.

– Sao chưa gì đã vội chạy đi đâu cả trưa, làm mẹ cứ ngóng con mãi, con trai mẹ giỏi quá, đâu đâu đưa cho mẹ xem cái giấy nào?

– Con để trên phòng, lát con lấy xuống mẹ xem.

Mẹ khen tôi thêm mấy câu rồi đi lên phòng thay quần áo chuẩn bị bữa tối, tôi bật tivi xem chờ đợi, bố tôi ngồi đọc báo.

Bữa tối được soạn ra lúc 7h tối. Cả nhà tôi quay quần bên nhau. Đợt này tính khí tôi thay đổi nên bố tôi cũng dễ chịu hơn vì vậy bữa cơm thường có tiếng nói, tiếng cười nhiều hơn là tiếng đũa gõ leng keng vào bát.

Bưng lấy bát cơm mẹ đưa, tôi đặt xuống bàn chưa ăn vội, nhìn bố mẹ, tôi hít một hơi sâu rồi nói.

– Thưa bố, thưa mẹ, con có chuyện cần nói.

Bố mẹ nhìn sững lấy tôi. Bình thường nói ngang như cua, bây giờ lại bày đặt lịch sự, này nọ, thái độ của tôi hình như thể hiện được phần nào sự nghiêm trọng của câu chuyện sắp nói ra, nên bố mẹ tôi dường như cũng đang ngưng trệ mọi cảm xúc trên nét mặt.

– Làm sao thế con? – mẹ tôi âu yếm.

– Ăn cơm xong rồi nói chuyện, trời đánh tránh bữa ăn.

– Vâng.

Tôi ngoan ngoãn nín lặng từ đầu đến cuối buổi. Bố mẹ tôi lại nói chuyện công việc, chả hiểu mô tê gì nên miễn bình luận. Trong đầu cố gắng sắp xếp, và cách diễn đạt làm sao cho mọi chuyện nó nhẹ nhàng và súc tích nhất.

Cơm xong, tôi và bố ngồi vào bàn uống nước đợi mẹ dọn dẹp chén bát.

Độ mươi phút sau thấy mẹ tươi cười chạy ra.

– Rồi, con trai mẹ có chuyện gì nào?

Bố tôi ngưng đọc báo, ngồi ngay ngắn lại, cả hai đều chăm chú nhìn vào tôi. Hình sự quá, toát hết cả mồ hôi hột.

– Hôm nay con có hai chuyện muốn thưa với bố mẹ… con nói trước là con thưa chuyện chứ dù ý kiến bố mẹ như thế nào thì cuối cùng con vẫn quyết định theo ý của con rồi, con chỉ mong bố mẹ đồng tình và ủng hộ con. Con xin lỗi.

– Thì con cứ nói đi đã – mẹ tôi giục giã, bố vẫn trầm ngâm nét mặt.

– Chuyện thứ nhất là đề nghị của bố, để con đi nước ngoài học một khóa đào tạo quản lý ngắn hạn. Xin lỗi, con sẽ không đi đâu ạ. Đấy không phải là ước mơ của con, con đã nỗ lực phấn đấu và thực lực của con đã được công nhận. Con sẽ cố gắng hơn nữa, không chỉ dừng lại ở đó, vì đó là niềm đam mê của con… con không thích theo kinh tế, con nghĩ không cần thiết, nên có gò bó ép buộc bản thân con làm điều gì, con sẽ không thể làm tốt được. Bản thân con bây giờ cũng đã biết suy nghĩ rồi, nên con mong bố mẹ sẽ không áp đặt chuyện nghành nghề của con nữa. Con không cần giàu có, chỉ cần ấm no, hạnh phúc là được rồi.

– Còn chuyện thứ hai? – lần này là bố lên tiếng.

– Chuyện thứ hai là… con muốn lấy vợ.

Bố mẹ tôi đưa mắt nhìn nhau, rồi lại nhìn sang tôi với ánh mắt lạ lùng, i chang cái kiểu, mày có phải là con tao không vậy?

– Con muốn lấy vợ – tôi khẳng định lại một lần nữa.

– Lấy ai? – bố hỏi.

– Là con bé Phương Vy hả? – mẹ hỏi.

– Vâng.

– Cưới cũng được, con bé ngoan hiền, tốt tính, gia đình lại danh giá, nhưng mà…

– Em để anh nói – bố ngắt lời mẹ – Chuyện con đi sang nước ngoài, xem như bố tôn trọng quyết định của con, nhưng bố hi vọng tương lai gần con sẽ làm điều gì khiến bố không phải hối hận với quyết định của mình.

– Vâng, con hứa – tôi nói chắc như đinh đóng cột.

– Còn chuyện con muốn cưới vợ… con thực sự đã xác định rõ ràng hay chưa? Chuyện tình cảm không phải một sớm một chiều, tương lai con còn dài, lấy một người vợ là về để chung sống với nhau cả đời, không phải là yêu đương chơi bời nữa. Làm sao con lại quyết định nhanh vội như vậy?

– Con thực lòng muốn được cùng em ấy… bọn con có nói chuyện với nhau, giờ chỉ hai bên gia đình nữa.

– Trai lớn cưới vợ, gái lớn gả chồng, con nó muốn thì em cũng ưng, con bé nó cũng được. Chỉ mỗi tội nó còn đi học, mà cũng chả sao, cứ lấy chồng rồi cả học cũng được, sau này ra mình lo lắng công việc cho nó. Cho ổn định sớm chừng nào thì tốt chừng ấy chứ sao? – mẹ tôi có vẻ rất hài lòng về chuyện này.

– Sao không đợi tốt nghiệp đã, ra đi làm rồi hẵng cưới, có một năm nữa thôi mà – bố tôi nói

– Vâng… – tôi ngập ngừng – Nhưng…

– Nhưng sao con? – mẹ tôi thúc dục – Hay tụi mày lại làm chuyện gì rồi

– Vy đang có… em bé nữa!

– Cái gì? – mẹ tôi thể hiện sự bất ngờ bằng một câu nói với volume hơi lớn

Tôi cúi mặt xuống. Cảm giác tội tội quá! Không chỉ lừa dối mình em, tôi còn lừa dối bố mẹ tôi và rất nhiều người khác về một đứa bé không mang huyết thống của tôi. Tôi bỗng thấy khinh rẻ bản thân mình quá!

– Mẹ biết mà, tụi trẻ bây giờ suy nghĩ non nớt, thiếu nghiêm túc quá. Ai chứ con bé mà nó cũng vậy… – mẹ ngưng lại một chút rồi thở hắt ra – Âu thì chuyện cũng lỡ rồi, thu xếp mà cưới lẹ không bụng dạ lại chình ình ra đó mang tiếng cho con cái nhà người ta. Cuối cùng thì cũng con cháu mình, có phải ai vào đây mà sợ.

Nghe mẹ nói, tôi giật thót hết cả mình mẩy. Cảm giác giống như đang đi ăn trộm mà bị bắt quả tang tại trận ấy. Tôi lại im lặng không dám nói năng gì cả.

– Vấn đề này có lẽ cần phải suy nghĩ nghiêm túc con trai ạ, không thể ngồi đây mà cứ thể quyết định được. Nếu như con chỉ vì chịu trách nhiệm mà mong muốn như vậy thì bố nghĩ rằng…

– Con yêu em ấy, không phải vì con chịu trách nhiệm, vì đó là mong muốn, là ước nguyện của con bố mẹ ạ – tôi nhìn họ thiết tha, tôi hi vọng họ có thể hiểu được niềm mong mỏi của đứa con trai độc nhất này.

– Bố hiểu rồi, hôm nay chỉ thế thôi. Bố mẹ cần một chút thời gian suy nghĩ… tối mai mình lại nói chuyện. Bố không phản đối nhưng có lẽ cần một chút thời gian để bố mẹ có thể tìm hiểu tình hình bên ấy… tối nay bố mẹ sẽ nói chuyện và bàn bạc với nhau. Bố hơi mệt, bố lên nhà trước.

Nói đoạn bố đi lên, mẹ quay sang lườm tôi một phát rồi cũng đi lên nhà theo bố. Tôi ngồi lại một mình, suy nghĩ, hi vọng, rồi chán chường.

Thuyết phục bố mẹ tôi là chuyện dễ nhưng thuyết phục nhà ngoại mới là chuyện khó. Một đứa con dâu như Vy thì bố mẹ tôi mong còn chả được, nhưng ngược lại, bên đó sẽ nghĩ thế nào về một thằng con rể như tôi? Em nó lại đang còn đi học. Chuyện vỡ lỡ thì họ hàng cười em mấy năm. Thôi thì kệ, thế cho chắc chắn là biết sinh biết đẻ. Ai cười hở mười cái răng, thừa sức mà đi lo nghĩ thiên hạ nghĩ gì… sống chết mặc bay vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Thông tin truyện
Tên truyện Tán gái sư phạm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/12/2016 06:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ba tên trộm may mắn
Năm nay tiểu thư Xuân đã tròn 27 tuổi, nàng được sinh ra trong một gia đình giàu có, ba nàng là tổng chủ tịch của một công ty xây dựng và bất động sản khổng lồ rất có tiếng còn mẹ nàng là chủ của mấy chục tiệm vàng, thẩm mỹ và quán bar, nàng còn có hai người anh đẹp trai làm trong các...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện sex phá trinh
Dân công trình
Tháng 5/2019 tôi chuyển đến Dự án Long Sơn để chuẩn bị cư xá và văn phòng cho Công ty. Đi cùng tôi là 1 ông anh cũng có tiếng tăm là sát thủ tình trường, trẻ không tha già không thương. Công việc của 2 anh em cũng là khảo sát mặt bằng, xây dựng khu cư xá, tiếp xúc với tổng thầu để đưa công...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ bạn Làm tình với đồng nghiệp Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện sex cô giáo Truyện sex ngoại tình
9 ngày trong địa ngục
“Ối...” Người đàn bà rú lên vì cơn đau truyền đến từ phía hậu môn. Trên giường hai thân thể một già một trẻ đang trần chuồng kẹp một người đàn bà tuổi tứ tuần ở giữa. Hai tay bà ta nắm chặt lấy ga trải giường khuôn mặt đã đẫm lệ như thể đang cực kỳ đau đớn. Ngồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Đụ tập thể Truyện 18+ Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex bạo dâm Truyện sex hạng nặng Truyện sex hiếp dâm Truyện sex mạnh Truyện sex nặng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân