Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tiểu Mai – Quyển 2 » Phần 200

Tiểu Mai - Quyển 2

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 200

Hai giờ sáng, tôi phải cố mở căng mắt để ngăn mình không ngủ gật, để vai mình không bị trợt đi, để Tiểu Mai không bị giật mình thức giấc giữa chừng.

Cũng lạ, lần đầu tiên tôi được thấy Tiểu Mai ngủ say đến vậy, nàng tựa gương mặt thanh tú của mình vào vai tôi, hơi thở khẽ khàng trôi theo hương hoa bạch mai, môi như nhẹ nở một nụ cười.

Bạn đang đọc truyện Tiểu Mai – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/tieu-mai-quyen-2/

Bốn giờ sáng, khi chú Ché đã cho xe về lại gara trong nhà thì tôi vẫn cố gắng ngồi thẳng người, dùng hết thần trí của mình để ngăn cơn buồn ngủ đang ập tới như vũ bão, nói nhỏ hết mức có thể với thằng A Lý vừa mở cửa xe:

– Trúc Mai đang ngủ, cứ để hai đứa tao ngồi trong xe nha, mày vào nhà ngủ đi, cho tao cảm ơn chú Ché nha!
– Mày điên à? Thì gọi Mai dậy rồi về nhà ngủ cho dễ, tội gì ngồi trong xe cho bít bùng! – A Lý thắc mắc.
– Thôi, Mai đang ngủ ngon mà, mày cứ để tao trong xe đi…! – Tôi thật tình cũng không biết phải làm thế nào, lại hạ giọng thật thấp, nói như muỗi vo ve, cố hết sức để vai mình không cử động.

– Chậc… tùy mày, tao ngủ ở ngay dưới nhà đó, chừng nào về thì vô trong gọi tao, cái thằng si tình này! – A Lý tặc lưỡi nói rồi nó ngáp dài quay đi.

Còn lại mỗi một mình là đang thức, tôi khẽ thật khẽ, hít thở một hơi dài để thêm phần tỉnh táo, đưa mắt nhìn ra cửa xe, tự thì thầm với chính mình:

– “ Chào, Phan Thiết, mới một ngày không gặp mà tối nhanh dữ vậy, đừng có mưa ầm ầm nghen, người yêu tui đang ngủ say đó, đêm yên lặng thôi nghen…. !”

Đêm hôm ấy có lẽ là một đêm trắng dài nhất nhưng cũng hạnh phúc nhất mà tôi từng biết, dù rằng có đôi lần tôi phải gà gật khổ sở chống lại cơn buồn ngủ sau chuyến hành trình dài, dù rằng bên vai trái tôi đã tê rần, và cả hai chân tôi cũng gần như vậy.

Nhưng tôi rất vui vì Tiểu Mai vẫn ngủ được, nàng ngủ an nhiên và hiền lành bên bờ vai của tôi. Đêm đầu tiên xa cách gia đình sau hai tháng gần gũi nhưng nàng vẫn ngủ được, âu cũng là niềm an ủi mỗi khi tôi nghĩ có lẽ nào vì tôi mà Tiểu Mai đã chọn cách sống xa gia đình thân thương hay không.

Và dù có phải nói biết bao nhiêu lần đi nữa, tôi cũng muốn nói rằng…

Tôi rất yêu Tiểu Mai, yêu nàng hơn chính bản thân tôi, hơn tất cả mọi thứ trên đời này…

Khẽ quay sang nhìn nàng, tôi chợt phì cười rồi nhẹ hôn lên đôi gò má, và âu yếm thì thầm:

– Bé Mai ngủ ngon nhen, mừng em trở về… !

Bạn đang đọc truyện Tiểu Mai – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/tieu-mai-quyen-2/

Lúc tôi còn nhỏ, nhỏ thật nhỏ, từ cái hồi đâu tầm được hai hay ba tuổi ấy, thật tình là từ khi đó gia đình tôi đã cảm thấy thằng con trai út nhà này có đôi chỗ khác thường. Đầu tiên là đến ba tuổi vẫn chẳng bập bẹ nói được tiếng nào, sau đó là đến cái tật ngủ mà… mở mắt. Sự lạ này được phát hiện khi mà một bữa tôi ngủ với bà ngoại, đến nửa đêm ngoại trở mình đưa tay phẩy quạt nan để tôi mát thì chợt bắt gặp thằng cháu cưng đang mở mắt thao láo. Lúc đầu ngoại tôi cứ tưởng tôi đã thức nên lấy làm ngạc nhiên, cố sức dỗ tôi ngủ lại. Nhưng thật sự là lúc đó tôi ngủ say như chết, cuộn tròn chăn quanh người như mèo.

– Thằng nhỏ này ngủ mà vẫn mở mắt là thông minh lắm con à! – Sáng ra, ngoại nói với mẹ tôi như thế.

Thành thử cứ hễ sau này đêm nào mà gia đình đi ngang qua phòng tôi lúc đêm khuya, lỡ có vô tình thấy tôi đang mở mắt thì mọi người trong gia đình đều yên chí rằng tôi đang ngủ. Lâu dần thành lệ, ba mẹ tôi nghĩ luôn rằng tầm quá nửa đêm mà tôi nằm bất động và mắt mở thao láo thì vẫn được xem là ngủ. Nhưng sự thật phũ phàng là việc ngủ mở mắt đã chấm dứt từ sau khi tôi tốt nghiệp cấp I mất rồi, thế cho nên dạo sau đó ông anh vẫn thường hay vin vào chuyện cũ mà mắng tôi đại loại kiểu như:

– Một ngày mà não mày biến mất đâu đến mấy lần vậy, ngủ mở mắt cho tao nhờ coi!

Đêm của một thời gian dài sau đó, chính là đêm nay, khi tôi vẫn mở mắt thao láo đến hết đêm dù rằng chẳng hề ngủ được chút nào. Không phải vì tôi lại ngủ mà mở mắt, tôi thức trắng đêm đấy chứ. Cả người rệu rã sau một ngày dài, lại còn phải ngồi yên bất động trên xe suốt gần tám giờ đồng hồ khiến đầu óc tôi quay cuồng, thần trí dần mất đi sự tỉnh táo.

Nhưng tôi chẳng dám động đậy hay chợp mắt dù chỉ là một phút vì tựa vai tôi ngủ ngon lành lúc này là người con gái tôi yêu thương nhất trên đời. Tôi sợ làm hỏng giấc ngủ của nàng, tôi ngại chỉ cần mình khẽ nhích vai thôi là nàng sẽ tỉnh dậy mất, mà tôi thì vừa muốn nàng được ngủ ngon, vừa muốn ngắm vẻ đẹp kiều mị của nàng trong khi ngủ.

Gần hai tháng hè trôi qua, gần trọn sáu mươi ngày xa cách, Tiểu Mai của tôi giờ đây đã có ít nhiều sự thay đổi, dễ thấy nhất là ở vẻ bề ngoài và trong cả lối phục sức từ nàng. Có lẽ lúc nãy ở sân bay Tân Sơn Nhất vì quá mừng vui khi được gặp lại nhau mà tôi không kịp nhìn kỹ, hay vả chăng tự trước giờ Tiểu Mai trong tôi luôn mặc định là rất xinh đẹp, nếu có thay đổi gì thì chắc tôi cũng chỉ biết là nàng vẫn mãi đẹp mà thôi. Chính vì lẽ đó mà thời gian vừa qua, trừ đêm Valentine trắng là tôi bị choáng ngợp trước nét yêu kiều của Tiểu Mai thì còn lại tôi cứ luôn nghĩ “mình đang là bạn trai của một người con gái xinh đẹp như mẫu người trong mơ của mình”.

Chỉ là như vậy! Thời gian luôn là liều thuốc khiến con người có thể quên đi những khổ đau, cũng lại là độc dược làm cho ta quen dần với những điều trân quý mà lẽ ra ta nên nâng niu hết mực ở từng phút từng giờ.

Nhưng lúc này đây, khi ngắm nhìn Tiểu Mai ở cự li gần thế này thì tôi lại nghe tim mình đập lên từng hồi, đập lên nhịp đập của những ngày còn thổn thức khi hai đứa vừa mới quen nhau. Vẫn mái tóc đen xõa dài, vẫn đôi gò má cao tôn tạo nét kiêu kỳ, vẫn làn da trắng hồng tựa cánh anh đào thanh mảnh, vẫn là vẻ đẹp kiều mị đến lạnh băng cố hữu. Và tôi cảm thấy hồi hộp chính là vậy, thật như được quay lại khoảnh khắc tôi bị nàng ném banh vào mặt, như được thêm một lần nữa chạm vào thời điểm không thể nào quên ấy. Chỉ duy nhất một điều khiến tôi khá lo âu, chính là trông Tiểu Mai giờ lại hơi gầy, nếu không muốn nói là tiều tụy đi trông thấy. Đến nỗi chiếc áo khoác dài kiểu măng- tô nàng vận khi nãy ở sân bay làm tôi đã rất ngưỡng mộ vì sự chững chạc bất ngờ thì giờ đây khi đã về lại Phan Thiết, tôi lại trông nàng như phải nhờ vào chiếc áo khoác ấy để chống lại thời tiết không đến nỗi nào gọi là giá lạnh ở phố biển mùa hè. Mà tôi thì đồ rằng nếu mặc chiếc áo này ngồi trong xe, tôi cũng phải đổ ra cả lít mồ hôi là ít.

Sao thế nhỉ? Lí ra Tiểu Mai về nước nghỉ hè cùng gia đình, vui vẻ hạnh phúc là thế thì nàng phải khỏe khoắn hơn ra chứ? Theo lời nàng kể thì gia đình nàng sống chung với ông bà ngoại, mà tôi thì trước giờ lờ mờ đoán đến tám chín phần rằng Tiểu Mai là tiểu thư hình mẫu con nhà kim phấn thế gia chứ chẳng đùa, dù nàng chẳng bao giờ tự nhận là mình như thế. Nhưng với ông bà ngoại là người thừa kế nghề gia truyền tinh chế và kinh doanh nước hoa từ nhiều đời, mẹ là nghệ sĩ vĩ cầm toàn sắc toàn tài, ba là bác sĩ học cao vọng trọng, lại còn nhiều tập tục nghi lễ dòng họ gia đình các kiểu thì việc tôi ngồi ở Việt Nam lại có thể tưởng tượng ra Tiểu Mai là cô tiểu thư danh giá nhung lụa như thế nào thì hoàn toàn cực kì xác đáng.

Mà sống trong một gia đình sung túc như vậy thì sao có chuyện… đói ăn dẫn đến bị ốm, lại càng không có chuyện bị bệnh hay gì đó mà thiếu sự quan tâm chăm sóc được. Mà đã là vậy thì không mập ra thì thôi, nếu không ít nhất cũng là chẳng có gì thay đổi mới hợp lẽ. Còn đằng này tôi lại nhận thấy rõ nàng có đôi phần gầy đi, tuy không đến mức người ngoài như bọn nhỏ Huyền nhìn vào biết liền nhưng điều bất thường này lại khiến người trong cuộc như tôi rất lưu tâm và lo lắng.

Cứ thế, tôi chìm trong dòng suy nghĩ miên man về Tiểu Mai để rồi dần dà trở nên gà gật, đầu cứ gục lên gục xuống vì hai mắt đang muốn díp lại. Mãi đến khi những tia nắng đầu tiên của buổi bình minh ló dạng bên ngoài đang xuyên qua ô kính xe, đậu lại trên má tôi thành một cảm giác ấm nóng thì tôi mới giật mình tỉnh giấc.

Và lần này thì tôi thấy Tiểu Mai đang nhìn mình, nàng đã thôi tựa đầu vào vai tôi và mỉm cười đưa mắt hiền:

– Canh cho em ngủ mà anh lại ngủ luôn là sao vậy, anh?

Nắng bay qua kính rồi bị cản lại bởi Tiểu Mai khiến tôi trông nàng lúc này như một nữ thần với hào quang chói lóa phát ra xung quanh.

– Sáng rồi à? Anh ngủ gật lâu chưa? – Tôi dụi dụi mắt.
– Không lâu lắm! – Tiểu Mai phì cười.
– Sao tự nhiên đang thức mà lại ngủ luôn vậy ta…? – Tôi ngượng ngập nhăn nhó.
– Cả ngày hôm qua đến giờ anh có ngủ được đâu, giờ chợp mắt một chút là lẽ tất nhiên! – Nàng nhẹ nói, lại sà vào lòng tôi và điềm nhiên tựa lấy.

– Sáng rồi, về thôi anh!
– Ừ? Em muốn về đâu?

Bỏ qua lời chọc nhây của tôi, Tiểu Mai đáp khẽ:

– Về nhà mình ấy!
– Ủa, vậy là anh cũng có cổ phần ở nhà em hả? – Tôi bật cười.
– Không hoàn toàn thế! – Nàng hấp háy mắt.
– Chứ sao lại không hoàn toàn? – Tôi thắc mắc.

– Vì niệm tình anh đã quét sân nhà em cả hè qua nên cổ phần của anh hiện giờ chỉ lòng vòng trong sân nhà em thôi, bên trong nhà vẫn thuộc quản lí của em!
– Á à… thế thì cô em đừng hòng bước qua sân của anh để vào nhà nhé!
– Vô duyên, ở đâu ra lí lẽ đó vậy? Trong nhà rộng hơn ngoài sân, nên nếu đem chia cổ phần thì em thuộc chủ tịch hội đồng quản trị nhen, muốn mua lại khúc sân của anh mấy hồi!
– Anh không bán, xem em mua kiểu gì!

Thế là cô nàng trừng mắt mà giả vờ trách cứ, chứ tôi thừa biết mười phần là trách yêu:

– Hay quá ha, cả mấy tháng hè anh hết đi chơi với Trình tiểu thư của anh, rồi đến dạy học cho Dạ Minh Châu cũng là của anh, đến giờ lại đòi giành nhà của em. Hay anh muốn cho em ra rìa để rước hai cô kia về ở chung chứ gì?
– Bậy nào, anh sao làm vậy chứ, nhà của em vẫn là nhà của… hai đứa mình, blè! – Tôi cười nham hiểm.

– Vậy thì chở em về nhà điiii!!!!!!!!

Lời năn nỉ pha lẫn một chút… rít nhẹ của Tiểu Mai đã mở màn cho ngày bình minh tuyệt đẹp, cũng đồng thời mở luôn cửa chiếc xe mà hai đứa đã ngồi bên trong suốt trọn đêm qua tới sáng hôm nay.

Hai đứa vào trong nhà A Lý, rửa mặt qua loa rồi chào cả nhà một tiếng, sau đó tôi theo chân A Lý ra sau hè để lấy xe đạp mình gửi trưa hôm qua.

– Tao thấy mày nên chặt bớt một tay đi! – Thằng A Lý chép miệng nói khi tháo cái khóa xe ra.
– Gì mậy? Xúi bậy gì đó? – Tôi chưng hửng.
– Cho giống Dương Quá, tao thấy mày cũng si tình gần bằng cụt- tay- đại- hiệp rồi đó! – Nó toét miệng cười.
– Hê, chừng nào mày có người yêu rồi sẽ biết, chứ giờ thì… chậc, anh hiểu mà, chú còn non và xanh lắm, đã biết đến con gái là gì đâu! – Tôi nhếch mép cà khịa.

Biết về khoản miệng lưỡi không đọ lại được với tôi nên A Lý lẳng lặng dắt xe ra ngoài để gọi là “giúp bạn” cho đỡ ngượng. Thế nhưng khi hai thằng bước ra ngoài thì Tiểu Mai đã tròn xoe mắt:

– Dắt xe ra làm gì vậy…?
– Thì chạy về nhà chứ chi! – Tôi sửng sốt.
– Kìa…! – Tiểu Mai thở hắt ra, nàng ngần ngại chỉ tay vào một túi một vali kéo đang dựa vào chiếc xe chú Ché.

Với một chiếc xe đạp của tôi mà đèo hai đứa lại còn cộng thêm cả đống hành lí thế kia là chuyện không tưởng, và tức thì tôi hiểu ra liền nhưng chưa kịp nói gì là thằng A Lý đã chớp cơ hội nhảy chen vào:

– Nãy mình nói rồi mà nó đâu có nghe, chứ hành lí nhiều vầy thì phải gọi taxi mới được!

Quả nhiên sau cú bị tôi bơm đểu vụ “chặt tay”, A Lý đã hốt tôi ngay cú “vận chuyển hành lí bằng xe đạp” này. Đòn phản công sắc bén đó đã khiến Tiểu Mai cười với nó một nụ cười làm mê đắm luôn ông chú Ché đứng kế bên:

– Ừa, mình cũng nghĩ như bạn, hì!

Ít phút sau, khi tôi cùng Tiểu Mai đã yên vị trên taxi hướng thẳng về nhà nàng rồi thì tôi mới bùi ngùi nói khẽ:

– Lúc nãy anh nhất thời không để ý thôi, chứ xe đạp thì chiều về lấy cũng được!
– Thì em có nói gì đâu! – Nàng nhún vai đáp.
– Lỡ nghĩ anh ngốc thì lại dở cho anh lắm, oan lắm cơ…! – Tôi hạ giọng ghé sát vào tai nàng, tránh để bác tài lái xe nghe thấy.

Thế là Tiểu Mai nửa cười nửa tỏ vẻ xót xa, đưa mắt ái ngại nhìn tôi:

– Anh thì ngốc đó giờ rồi, đâu đợi đến hôm nay!
– ….. ! – Bị kê tủ đứng vào miệng, tôi nín luôn, mặt đơ ra như phỗng.
– Nhưng chỉ mình em biết thôi, đâu có ai biết nữa đâu mà anh sợ! – Nàng thì thầm.

– …….. !

Không chắc lời này của Tiểu Mai đang hàm ý thông cảm hay châm chọc, nhưng dù gì thì tôi cũng cảm thấy được an ủi đi phần nào. Thây kệ, tôi có thể ngốc trước mặt Tiểu Mai, chứ để người ngoài biết được thì chắc bách nhục xuyên tâm.

Theo dự định thì tính từ lúc nãy sau khi để lại xe đạp mình ở nhà A Lý, tôi sẽ cùng Tiểu Mai đi taxi về nhà nàng rồi tôi tranh thủ ngủ một giấc vì đã thức trắng cả đê hôm qua. Sau đó hai đứa cùng ăn trưa rồi đến chiều, Tiểu Mai và tôi sẽ cùng đến nhà A Lý lấy xe, tiện thể tôi mời nàng về nhà ăn tối luôn cho vui. Ban đầu nàng có định từ chối vì tỏ ý muốn qua nhà anh Triết chào mọi người trước nhưng thấy tôi nằn nì dữ quá nên nàng đành thay đổi ý định mà chiều lòng tôi.

– Em về nhà anh thì được, nhưng anh định giải thích ra sao với hai bác? – Tiểu Mai nói khi hai đứa đã bước xuống taxi và đứng trước cửa nhà.
– Giải thích gì? Mời em về nhà thôi mà? – Tôi thắc mắc hỏi, mím môi nhấc bổng chiếc vali lên lề đường.
– Tối qua anh nói là… anh vờ đi chơi bên nhà Xung, và sáng nay là đến lúc phải về lại nhà rồi đó! – Nàng nhắc.
– Ôi dào, cùng lắm thì bảo anh ở chơi nhà nó thêm nửa ngày nữa là được chứ gì, ba mẹ anh ở nhà sao mà biết được! – Tôi lắc đầu thản nhiên đáp, tiện tay móc luôn từ trong túi ra chiếc chìa khóa.

– Đây, vật quy nguyên chủ!
– Gì, em cũng có một chiếc mà, anh cứ giữ chiếc này! – Tiểu Mai nhẹ cười từ chối khi thấy tôi trả lại nàng chìa khóa nhà.
– Ồ ồ… xem ra đây là nhà hai đứa mình thật rồi ta ơi! – Tôi trầm trồ ồ lên. – Thôi, mừng em trở về!

Bỗng dưng sau câu nói tưởng chừng như bình thường mà lại không tầm thường chút nào, tôi chợt cảm thấy lòng mình dậy lên một cảm xúc lâng lâng khó tả. Lúc này đây, hai đứa đang đứng trước cánh cổng sắt màu đen quen thuộc của căn nhà gần cạnh bãi đất trống thuộc khu đường Tuyên Quang, cạnh bên là những túi hành lí khiến tôi tưởng như hai đứa là đôi vợ chồng mới cưới và vừa trở về nhà cùng nhau sau tuần trăng mật dài ngày.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Danh sách truyện cùng bộ:
Tiểu Mai – Quyển 1
Tiểu Mai – Quyển 2
Tiểu Mai – Ngoại truyện 1
Tiểu Mai – Ngoại truyện 2
Tiểu Mai – Quyển 3
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Mai - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 - Dịch giả Meode
Trong khoảng thời gian này nàng và Tống Thanh Thư vẫn luôn là xem đám cao thủ trong phủ của Hoàn Nhan Lượng là địch, cho nên đối với đặc điểm của bọn người ÂÂu Dương Phong thì đương nhiên nhất thanh nhị sở, bọn họ đã đạt tới cảnh giới cấp Tông Sư, thì rất khinh thường chuyện thay hình...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dịch Tuyển tập Cao thủ kiếm hiệp
Lão Thọt - Tác giả nguoikechuyendoi
Một tuần sau! Đứng ngập ngừng trước cửa căn chòi nhỏ nằm ở mép chợ mất một lúc, Lan Anh mới đủ can đảm bước thẻ thọt vào trong. Dù đã chuẩn bị từ trước, thế như khi gặp lão thọt, nàng vẫn ngập ngừng không thốt được thành lời. Cô giáo kiếm lão có việc gì không? Thấy nàng cứ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện sex cô giáo Truyện sex Full
Mùi khói thuốc - Tác giả Bạch Tử Quỳnh
Thằng Sơn tiến lại gần thằng kia, đặt tay lên bức tường. Giờ đây trông 2 đứa cứ như đang đóng phim Hàn quốc tình cảm vậy. Thằng kia sau khi ngước lên thấy thằng Sơn cao đến nổi che cả bầu trời như thế thì mặt cũng tái không còn giọt máu. Thấy thằng Sơn chuẩn bị vung tay đấm nó thì tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex học đường Truyện sex học sinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân